17/06/2025


17/06/2025
17/06/2025
Apple_Mpp4NutYzYSd6rbpJTPgJZND97s2
Trong bài thơ “Trước nghĩa trang Trường Sơn”, nhà thơ Hoàng Trần Cương đã dựng nên một không gian linh thiêng, lắng đọng và xúc động trước nơi an nghỉ của những người lính đã ngã xuống vì đất nước. Bằng những thủ pháp nghệ thuật đặc sắc, nhà thơ không chỉ tái hiện không khí trầm mặc của nghĩa trang liệt sĩ mà còn bày tỏ niềm tri ân, sự day dứt và xúc cảm cá nhân sâu sắc.
Trước hết, đoạn thơ để lại ấn tượng bởi ngôn ngữ thơ giản dị mà giàu chất tạo hình và biểu cảm. Mở đầu đoạn trích là khung cảnh lặng ngắt: “Không có gió / Không có mưa / Chỉ có / Trời ở trên đầu / Cỏ ở chốn đây”. Những câu thơ ngắn, dứt khoát như những nhịp thở chậm rãi, tạo nên không gian tĩnh lặng, thiêng liêng của nghĩa trang. Câu thơ “Xanh tróc da như nọc nanh trổ vuốt” là một hình ảnh mạnh, đầy chất tạo hình, vừa gợi sự sống dữ dội của cỏ cây, vừa như biểu trưng cho sức sống mãnh liệt mà những người lính đã để lại nơi đây.
Một điểm nổi bật trong nghệ thuật của đoạn trích là việc sử dụng biện pháp tu từ nghịch ngữ và hình ảnh ẩn dụ giàu sức gợi. Câu thơ “Mặt trời lại sà xuống nơi này vay nắng” là một nghịch lý thi vị, bởi mặt trời vốn là nơi phát ra ánh sáng nhưng lại “vay nắng”, gợi nên một không gian mà cả ánh sáng cũng như phải cúi mình, nhường nhịn. Những hình ảnh như “bia xếp hàng”, “đá dựng tượng đài mang dáng những trái tim”, “phiến đá chất chồng lớp lớp tuổi thanh niên” đều là những biểu tượng ẩn dụ, khiến cho không gian nghĩa trang không còn là nơi chết chóc, mà là nơi sự sống được tiếp nối bằng tinh thần bất diệt của các anh hùng liệt sĩ.
Thành công của đoạn thơ còn nằm ở giọng điệu trầm lắng, da diết và giàu chất tự sự. Cảm xúc trong thơ không hô hào, không lên gân, mà nhẹ nhàng, chân thành đến thắt lòng: “Đồng đội ơi, tôi tội tình chi rứa / Mà các anh quay mặt, tắt lòng”. Đó là nỗi ám ảnh của người ở lại, nỗi day dứt khi cảm thấy mình sống chưa xứng đáng với những gì thế hệ cha anh đã hy sinh. Câu thơ “Rời nghĩa trang / Tôi lật đật về nhà / Thấy mây trắng bay ngang / Bỗng dưng lòng bật khóc” như tiếng nấc nghẹn ngào bật ra từ trái tim, khép lại đoạn trích trong cảm xúc đầy xúc động và lắng đọng.
Như vậy, với ngôn ngữ thơ giàu hình tượng, hình ảnh ẩn dụ tinh tế, biện pháp tu từ đặc sắc và giọng thơ thành kính, đoạn thơ đã thể hiện sâu sắc vẻ đẹp bất tử của những người lính Trường Sơn và niềm tri ân sâu sắc của thế hệ sau. Nghệ thuật trong đoạn trích không chỉ để cảm mà còn để nghĩ – để người đọc lặng lại, cúi đầu trước quá khứ, và sống sao cho xứng đáng với những hy sinh đã hóa thân vào dáng đứng của Trường Sơn hùng vĩ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
8 giờ trước
8 giờ trước
Top thành viên trả lời