17/06/2025
18/06/2025
Thai3437 Nhân vật Khờ trong truyện ngắn "Đá trổ bông" của Nguyễn Ngọc Tư là một điểm sáng thấm đẫm chất thơ và bi kịch, đại diện cho những phận người bé mọn mang trong mình một niềm tin cố hữu. Ngay từ tên gọi, Nguyễn Ngọc Tư đã gợi lên một sự ngây dại, khờ khạo của nhân vật. Khờ mang trong mình trí khôn của trẻ con năm bảy tuổi trong thân xác một thanh niên sắp ba mươi, bị bỏ rơi từ thuở nhỏ với lời dối trá "đợi đá trổ bông mẹ lên đón". Chính lời dối ầu ơ ấy đã trở thành một sợi dây trói bền dai, níu giữ Khờ mãi trên đỉnh núi, biến niềm tin ngây thơ thành lẽ sống.
Tuy khờ dại về trí tuệ, nhưng Khờ lại là một con người giàu lòng tốt và sự tận tụy. Khờ miệt mài gánh nước phục vụ cả xóm, không quản nắng mưa, nặng nhọc, làm mọi việc nhỏ nhặt như cọ rửa bậc đá, cõng bà con đi chữa bệnh... Niềm tin "đá trổ bông mẹ đón về" không khiến Khờ vô dụng mà trái lại, biến Khờ thành người hữu ích, tận hiến cho cộng đồng. Ngay cả khi bị sét đánh tưởng chết, câu hỏi đầu tiên Khờ thốt ra vẫn là "đá trổ bông chưa?", cho thấy niềm tin ấy đã hòa nhập sâu sắc vào bản thể, trở thành mạch sống của Khờ. Qua nhân vật Khờ, Nguyễn Ngọc Tư khắc họa một vẻ đẹp của sự ngây thơ, bền bỉ, và lòng tin son sắt đến mức bi kịch, phản ánh những số phận thiệt thòi nhưng vẫn lấp lánh giá trị nhân văn ở vùng đất phương Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời