Bài thơ "Về Bên Mẹ" của Đặng Minh Mai đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh vì con cái. Qua những vần thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã thể hiện tình cảm tha thiết, nỗi nhớ da diết của người con khi xa quê hương, xa vòng tay yêu thương của mẹ.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người con xa quê hương, nhớ nhung và khao khát được trở về bên mẹ. Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua những hình ảnh quen thuộc của làng quê, những kỉ niệm tuổi thơ gắn bó với mẹ. Đó là cánh võng đong đưa, là bàn tay chai sần, là mái tóc bạc trắng, là đôi mắt nheo nheo... Tất cả đều gợi lên một không gian thân thương, ấm áp, nơi có mẹ đang chờ đợi con trở về.
Đối tượng trữ tình trong bài thơ chính là người mẹ. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh giản dị, mộc mạc để khắc họa chân dung người mẹ Việt Nam. Đó là người phụ nữ tần tảo, lam lũ, suốt đời hi sinh vì con cái. Mẹ là người đã nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người, là chỗ dựa vững chắc cho con trong cuộc sống.
Hình ảnh người mẹ trong bài thơ hiện lên thật đẹp đẽ, đáng quý. Mẹ là người luôn dõi theo từng bước chân của con, là người luôn sẵn sàng dang rộng vòng tay đón con trở về. Tình mẫu tử thiêng liêng ấy được thể hiện qua những hành động nhỏ bé nhưng vô cùng ý nghĩa. Đó là tiếng ru hời, là bàn tay vỗ về, là ánh mắt trìu mến... Tất cả đều mang đến cho con một cảm giác an toàn, bình yên.
Bài thơ "Về Bên Mẹ" đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng. Mỗi người con hãy luôn trân trọng và biết ơn công lao to lớn của cha mẹ. Hãy dành nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh họ, để được nghe những lời ru ngọt ngào, để được mẹ yêu thương, che chở.
Tóm lại, bài thơ "Về Bên Mẹ" của Đặng Minh Mai là một tác phẩm hay, giàu ý nghĩa. Qua đó, tác giả đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh vì con cái, đồng thời cũng thể hiện tình cảm tha thiết, nỗi nhớ da diết của người con khi xa quê hương, xa vòng tay yêu thương của mẹ.