i:
câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm. Văn bản thể hiện rõ ràng tình cảm, suy tư và cảm xúc của tác giả đối với những con đường quê hương. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi tả để miêu tả vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của những con đường quê, đồng thời bộc lộ nỗi nhớ nhung, tiếc nuối về quá khứ và khát vọng xây dựng tương lai tươi sáng cho đất nước.
câu 2. Trong khổ thơ đầu có 3 từ láy:
* thân thương: Từ láy bộ phận, láy âm "th", tạo cảm giác gần gũi, ấm áp, gợi nhớ về tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng.
* rậm rịch: Từ láy bộ phận, láy vần "r", miêu tả tiếng động nhẹ nhàng, đều đặn, thể hiện sự nhộn nhịp, sôi động của cuộc sống làng quê.
* se sẽ: Từ láy bộ phận, láy âm "s", diễn tả sự nhẹ nhàng, tinh tế, thể hiện tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của tác giả trước vẻ đẹp bình dị của quê hương.
Phản ánh:
Qua bài tập này, tôi nhận thấy việc phân tích từ láy đòi hỏi học sinh cần chú ý đến cấu trúc ngữ pháp và cách sử dụng ngôn ngữ của tác giả. Việc xác định loại từ láy giúp học sinh hiểu rõ hơn về hiệu quả nghệ thuật mà tác giả muốn truyền tải qua từng câu thơ. Bên cạnh đó, việc liên kết kiến thức từ láy với các biện pháp tu từ khác như ẩn dụ, nhân hóa,... giúp học sinh nâng cao khả năng phân tích tác phẩm văn học một cách toàn diện.
câu 3. Câu thơ "còm cõi vai gầy gánh nặng" sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. Tác giả đã sử dụng động từ "gánh nặng" vốn chỉ hành động của con người để miêu tả cho hình ảnh "vai gầy". Điều này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt:
* Gợi hình: Hình ảnh "vai gầy" trở nên cụ thể hơn, sinh động hơn, gợi lên sự vất vả, lam lũ của người phụ nữ nông thôn.
* Gợi cảm: Câu thơ thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với cuộc sống nhọc nhằn, lam lũ của người dân lao động. Đồng thời, nó cũng khơi gợi lòng biết ơn, trân trọng đối với những hy sinh thầm lặng của họ.
Biện pháp nhân hóa được sử dụng trong câu thơ này góp phần làm tăng sức biểu đạt, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được nỗi vất vả, gian nan mà người phụ nữ nông thôn phải trải qua.
câu 4. Anh/Chị có đồng tình với ước vọng của tác giả trong hai câu thơ sau không? Vì sao? Ta dựng ngày mai rộng biển lúa vàng Bước đi dài đường phải thênh thang
- Đồng ý với quan niệm của tác giả.
- Giải thích:
+ Biển lúa vàng tượng trưng cho sự giàu đẹp trù phú của đất nước.
+ Đường thênh thang thể hiện khát vọng được sống trong hòa bình, hạnh phúc.
câu 5. I. Phần Đọc Hiểu:
- : Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là biểu cảm.
- : Biện pháp tu từ so sánh trong câu thơ "Bà lưng còng chống gậy bước run còm cõi vai gầy gánh nặng sương trắng" là so sánh ngang bằng. Tác giả sử dụng hình ảnh "bước run còm cõi vai gầy" để so sánh với "gánh nặng sương trắng", nhằm nhấn mạnh sự vất vả, lam lũ của người bà.
- : Hình ảnh "lầy lội bùn trơn" và "sương trắng mùa đông" gợi lên khung cảnh làng quê nghèo khó, khắc nghiệt. Những hình ảnh này thể hiện cuộc sống gian khổ, thiếu thốn của người dân nông thôn thời kỳ đó.
- : Thông điệp tích cực mà tác giả muốn gửi gắm qua đoạn trích là tình yêu quê hương đất nước, niềm tin vào tương lai tươi sáng. Đoạn thơ thể hiện nỗi nhớ nhung da diết về những con đường quê hương, những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ, đồng thời khẳng định khát vọng xây dựng một xã hội mới tốt đẹp hơn.
II. Phần Viết:
Bài văn nghị luận xã hội:
Trong bài thơ "Những Con Đường", Lưu Quang Vũ đã khéo léo tái hiện lại hình ảnh những con đường quê hương thân thuộc, gắn liền với tuổi thơ của mỗi người. Qua đó, tác giả gửi gắm đến chúng ta những suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của quê hương đối với mỗi cá nhân. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ của mỗi người. Nó là nguồn cội, là động lực thúc đẩy chúng ta vươn lên trong cuộc sống.
Quê hương còn là nơi chứa đựng những giá trị truyền thống tốt đẹp, là nơi gìn giữ những nét văn hóa độc đáo của dân tộc. Mỗi người con xa xứ đều mang trong mình nỗi nhớ quê hương da diết, mong muốn được trở về nơi chôn rau cắt rốn, được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình, bạn bè.
Tuy nhiên, quê hương không chỉ đơn thuần là nơi sinh ra và lớn lên, mà nó còn là nơi chúng ta có thể tìm thấy sự bình yên, thanh thản trong tâm hồn. Khi cuộc sống bộn bề lo toan, khi gặp phải những khó khăn thử thách, quê hương là chốn dừng chân lý tưởng để chúng ta tìm lại sự cân bằng, lấy lại năng lượng và tiếp tục hành trình phía trước.
Vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng và bảo vệ quê hương của mình. Hãy chung tay góp sức xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh. Hãy dành thời gian để về thăm quê hương, để được hòa mình vào dòng chảy của cuộc sống, để được sống trọn vẹn với những giá trị tinh thần thiêng liêng.
câu 1. Đoạn thơ "Những con đường" của Lưu Quang Vũ đã gợi lên trong tôi những suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của hình ảnh "con đường". Con đường được nhắc đến ở đây không chỉ đơn thuần là con đường vật chất mà còn là biểu tượng cho hành trình cuộc sống, cho sự trưởng thành và phát triển của mỗi cá nhân. Hình ảnh con đường hẹp, gồ ghề, hun hút gợi lên một quá khứ khó khăn, gian khổ nhưng cũng đầy ắp tình cảm ấm áp của làng quê Việt Nam. Những con đường ấy gắn liền với tuổi thơ, với những kỷ niệm đẹp đẽ, với những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tuy nhiên, để có thể vươn tới tương lai tươi sáng, chúng ta cần phải vượt qua những giới hạn, những rào cản của hiện tại. Hình ảnh con đường rộng lớn, thênh thang, biển lúa vàng gợi lên khát vọng vươn xa, khám phá và chinh phục thế giới. Đó là con đường của ước mơ, của hoài bão, của tinh thần lạc quan, hướng tới tương lai. Đoạn thơ đã khơi gợi trong tôi niềm tin vào sức mạnh của con người, vào khả năng vượt qua mọi khó khăn, thử thách để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.
câu 2. Đọc đoạn thơ, tôi cảm nhận được tình yêu quê hương tha thiết của tác giả Lưu Quang Vũ. Những hình ảnh quen thuộc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa đã gợi lên trong tâm trí tôi một bức tranh đẹp về cuộc sống nông thôn Việt Nam. Con đường quê hương là nơi gắn bó với tuổi thơ của mỗi người. Đó là những con đường đất đỏ, gập ghềnh, nhưng lại mang đậm dấu ấn của thời gian và lịch sử. Tôi nhớ những buổi chiều tà, tiếng bước chân trâu rập rờn trên đường làng, ánh nắng cuối ngày chiếu xuống cánh đồng lúa chín vàng rực rỡ. Tôi nhớ những đêm trăng sáng, ngồi bên bờ ao, ngắm nhìn những bông súng tím biếc nở rộ, tỏa hương thơm ngát. Tất cả đều là những kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên của tuổi thơ. Nhưng con đường quê hương không chỉ đơn thuần là một khung cảnh thiên nhiên. Nó còn là biểu tượng cho tinh thần kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam. Trong những năm tháng chiến tranh, con đường quê hương trở thành tuyến đường huyết mạch, nối liền hậu phương với tiền tuyến. Người dân Việt Nam đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để bảo vệ con đường quê hương, góp phần giành độc lập, tự do cho Tổ quốc. Ngày nay, con đường quê hương vẫn giữ nguyên vẻ đẹp bình dị, mộc mạc. Nó là minh chứng cho sự phát triển của đất nước, là niềm tự hào của mỗi người dân Việt Nam. Niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước chính là động lực giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Niềm tin ấy được nuôi dưỡng bởi tình yêu quê hương, đất nước, bằng sự nỗ lực không ngừng nghỉ của mỗi người dân. Hãy cùng chung tay xây dựng một đất nước Việt Nam giàu đẹp, vững mạnh!