21/06/2025

21/06/2025
21/06/2025
Ho Do DoI. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Câu 1. Thể thơ tự do.
Câu 2. Hai biện pháp tu từ:
Câu 3.
Câu thơ cho thấy: tuy gió không vươn đến những gì cao xa như “trăng sao” (ẩn dụ cho lý tưởng, hoài bão lớn), nhưng “gió” lại biết cách thổi để giúp con người tự thức tỉnh, tự tìm con đường của mình trong cuộc sống – nhấn mạnh giá trị của sự dẫn lối âm thầm và bền bỉ của quê hương, ký ức, tình cảm thân thuộc.
Câu 4.
Tình cảm và cảm xúc của tác giả là nỗi xúc động, yêu thương sâu nặng với quê hương. Gió đồng không chỉ là hình ảnh thiên nhiên mà còn là ký ức tuổi thơ, hình bóng mẹ, là dòng hồi tưởng chan chứa nghĩa tình và sự thức tỉnh tâm hồn.
Câu 5.
Thông điệp ý nghĩa nhất: Hãy trở về với quê hương, với cội nguồn để tìm lại chính mình.
→ Vì trong nhịp sống hiện đại, con người dễ lạc lối, nhưng chỉ khi trở về nơi thân thuộc nhất – quê hương – ta mới thực sự thấy tâm hồn được chữa lành, được soi sáng và được “thổi mát” những nỗi đau, ký ức.
II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 1. Viết đoạn văn 200 chữ:
Trong đoạn thơ, tác giả Bình Nguyên đã thể hiện một tình yêu quê hương sâu nặng qua hình ảnh những ngọn gió đồng thấm đẫm cảm xúc. Gió đồng không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà trở thành sợi dây kết nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa người con xa quê và ký ức tuổi thơ. Những cơn gió ấy làm tan chảy sự chai cứng tâm hồn, làm sống dậy cảm giác dịu dàng, gần gũi với ruộng đồng, với mẹ, với những buổi chiều vục bóng bên sông. Gió còn “thổi buốt tháng năm”, “thổi tràn ký ức”, gợi lại bao nỗi nhọc nhằn nhưng cũng đầy yêu thương trong cuộc sống nơi quê nghèo. Đặc biệt, gió còn “thổi mát những đau buồn còn nằm khuất đâu đây”, như thể làn gió quê hương có thể xoa dịu vết thương trong tâm hồn con người. Qua hình ảnh thơ độc đáo và cảm xúc chân thành, tác giả khắc họa tình yêu quê hương vừa thiết tha, sâu lắng vừa tinh tế và lặng thầm, như ngọn gió đồng thổi mãi trong trái tim những người con xa xứ.
Câu 2. Bài văn nghị luận xã hội (khoảng 600 chữ):
“Cái rễ của học hành thì cay đắng nhưng quả của nó thì ngọt ngào” – câu ngạn ngữ Hi Lạp không chỉ là một nhận định sâu sắc mà còn là bài học quý giá về hành trình đi tìm tri thức và giá trị của việc học trong cuộc sống.
“Cái rễ của học hành” tượng trưng cho quá trình học tập gian nan, vất vả: phải vượt qua những giờ học căng thẳng, những bài kiểm tra khó khăn, những lần thất bại và sự hy sinh về thời gian, công sức. Quá trình ấy nhiều khi khiến người học cảm thấy mệt mỏi, chán nản. Nhưng “quả của nó thì ngọt ngào” – thành quả của học hành lại là sự trưởng thành, tri thức, cơ hội, thành công, nhân cách tốt đẹp và một cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Thực tế chứng minh điều đó. Một học sinh phải chăm chỉ rèn luyện từng ngày mới có thể thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Một nhà bác học như Thomas Edison từng thất bại hàng nghìn lần trước khi tìm ra bóng đèn điện. Không ai thành công mà không từng trải qua những “cái rễ đắng cay” của việc học tập, rèn luyện. Chính sự kiên trì, nhẫn nại và ý chí vượt khó đã giúp họ hái được “trái ngọt”.
Tuy nhiên, ngày nay, không ít bạn trẻ lười học, học đối phó, học vì ép buộc nên dễ nản chí, bỏ cuộc. Họ thường muốn “đường tắt”, muốn kết quả mà không chấp nhận nỗ lực. Điều đó dẫn đến thất bại, thiếu hụt kĩ năng, khó thành công trong tương lai. Vì vậy, nhận thức được giá trị lâu dài của học hành là điều vô cùng quan trọng.
Giáo dục không chỉ dạy kiến thức mà còn dạy cách học – tức là cách vượt qua khó khăn, biết tự học, biết kiên trì và biết biến đau đớn thành động lực. Chỉ khi chấp nhận thử thách, con người mới thực sự trưởng thành và đủ năng lực bước vào đời. Như cây phải bén rễ sâu trong lòng đất mới trổ hoa kết trái, con người cũng phải chịu đựng quá trình học tập vất vả mới có thể đạt được thành tựu.
Câu ngạn ngữ là lời nhắc nhở mỗi chúng ta, đặc biệt là người trẻ, hãy biết trân trọng những ngày tháng học tập dù có gian khổ đến đâu, vì “trái ngọt” mà nó đem lại chính là tương lai tươi sáng của mỗi người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời