21/06/2025
21/06/2025
Ho Do DoI. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Câu 1. Thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật.
Câu 2. Nhân vật trữ tình: Người phụ nữ trong xã hội phong kiến – đại diện cho chính tác giả Hồ Xuân Hương.
Câu 3. Một số yếu tố thơ Đường luật:
Câu 4. Tác dụng nghệ thuật đối:
Hai câu sử dụng nghệ thuật đối thanh, đối ý, tạo hiệu ứng âm thanh não nề, thê lương, phản ánh tâm trạng cô đơn, buồn tủi và oán hận của nhân vật trữ tình về số phận, cuộc đời lỡ dở.
Câu 5. Tâm trạng nhân vật trữ tình:
II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 1. Đoạn văn nghị luận 200 chữ:
Bài thơ Ngôn chí (bài 3) của Nguyễn Trãi thể hiện phong cách nghệ thuật “phá cách” độc đáo trong dòng thơ trung đại. Thứ nhất, bài thơ viết bằng chữ Nôm – một bước phá cách táo bạo khi hầu hết văn học đương thời vẫn viết bằng chữ Hán. Thứ hai, bài thơ không theo kết cấu niêm luật chặt chẽ của thơ Đường, mà có phần tự nhiên, tự do hơn, gần với đời sống dân dã. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng hình ảnh gần gũi đời thường như: “dưa muối”, “gấm là”, “đêm tuyết”, “ngâm thơ”... thể hiện chất bình dị, dân tộc, gần gũi. Lối thơ ấy không chỉ nói lên chí hướng sống thanh cao, ẩn dật mà còn là biểu hiện cho tư tưởng nhân văn, đề cao tâm hồn hơn vật chất, khẳng định sự phá cách khỏi khuôn mẫu thơ ca bác học. Qua đó, Nguyễn Trãi vừa thể hiện cá tính sáng tạo, vừa góp phần đổi mới thơ ca dân tộc, làm giàu bản sắc văn học Việt.
Câu 2. Bài văn 600 chữ: Trình bày quan niệm về hạnh phúc
Trong hành trình sống, ai cũng từng đặt ra câu hỏi: Hạnh phúc là gì? Có người cho rằng hạnh phúc là thành công, giàu có, có người lại thấy đó là sự an yên. Quả thật, hạnh phúc không có định nghĩa tuyệt đối, bởi với mỗi người, nó mang một sắc thái riêng, nhưng có thể khẳng định: hạnh phúc là trạng thái tâm hồn khi con người cảm thấy bình yên, được yêu thương, và sống có ý nghĩa.
Trước hết, hạnh phúc là cảm giác được sống đúng với giá trị của mình. Khi con người sống tử tế, lương thiện, cống hiến và được công nhận, được yêu thương, họ sẽ thấy đời sống nhẹ nhàng, đáng sống. Một người thầy giáo tận tụy với nghề, thấy học sinh trưởng thành, có ích cho xã hội – đó là hạnh phúc. Một người lao động vất vả nhưng có bữa cơm ấm cúng bên gia đình – đó cũng là hạnh phúc giản dị mà sâu sắc.
Hạnh phúc cũng đến từ những điều nhỏ bé đời thường: một lời quan tâm, một nụ cười, một ánh mắt sẻ chia. Người sống biết đủ, biết trân trọng những gì đang có sẽ luôn cảm thấy cuộc sống dễ chịu và giàu có về tinh thần. Trong khi đó, người mãi chạy theo vật chất, danh vọng mà không biết dừng lại sẽ luôn cảm thấy trống rỗng.
Tuy nhiên, hạnh phúc không tự đến mà cần được tạo ra và gìn giữ. Để có hạnh phúc, con người phải rèn luyện nội tâm: biết yêu thương, bao dung, tha thứ, biết vượt qua khó khăn và luôn hướng tới điều thiện. Hạnh phúc cũng cần sự nỗ lực: như người nông dân vất vả để có mùa vàng, như học sinh miệt mài học để đạt kết quả tốt. Như vậy, hạnh phúc là kết quả của hành trình sống chứ không chỉ là đích đến.
Trong xã hội hiện đại, nhiều người đánh mất hạnh phúc vì so sánh, ảo tưởng hoặc sống vội. Họ quên mất rằng đôi khi chỉ cần chậm lại, ngẩng đầu nhìn trời xanh, lắng nghe tim mình đập cũng đã là hạnh phúc.
Tóm lại, hạnh phúc là một trạng thái quý giá mà mỗi người cần tự tìm, tự tạo và tự giữ lấy. Đừng chờ đợi điều lớn lao, hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất: sống tử tế, biết ơn, biết yêu thương và biết trân trọng hiện tại – đó chính là cách chúng ta chạm đến hạnh phúc đích thực.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời