Trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam, nhà văn đã viết: “Liên không hiểu sao nhưng lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn.” Từ cảm nhận của em về tâm trạng nhân vật Liên trong truyện...

ADS
thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của 𝕼.𝖈𝖍𝖎𝖎𝖎*୨ৎ
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

28/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Thạch Lam là một cây bút tiêu biểu của nhóm Tự lực văn đoàn, tuy không nổi trội về số lượng tác phẩm như Nhất Linh, Hoàng Đạo, hay Khái Hưng, nhưng lại ghi dấu ấn đậm nét bởi phong cách sáng tác nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu chất trữ tình. Trong mỗi tác phẩm của ông đều thấm đượm lòng yêu thương, trân trọng đối với những kiếp người nghèo khổ. Và tác phẩm “Hai đứa trẻ” là một minh chứng tiêu biểu cho giọng văn ấy. Truyện ngắn này được in trong tập truyện ngắn “Nắng trong vườn”, xuất bản năm 1938. Nhân vật chính của tác phẩm là hai chị em Liên và An. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng Liên đã bộc lộ rõ những nét tính cách trưởng thành, cùng với đó là sự nhạy cảm, tinh tế khi quan sát cảnh vật xung quanh. Qua nhân vật Liên, ta thấy được tấm lòng nhân đạo sâu sắc của nhà văn Thạch Lam.
Trước hết, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy tâm trạng của Liên khi chứng kiến cảnh chiều tàn. Đó là một buổi chiều êm ả như ru, bên cạnh là tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trên bầu trời phía tây đỏ rực như lửa cháy, những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Hình ảnh hoàng hôn trên phố huyện được miêu tả thật đẹp đẽ, huyền ảo, nhưng cũng mang theo chút gì đó man mác buồn. Cảnh chiều tàn đã gợi lên trong tâm hồn nhạy cảm của Liên một nỗi buồn man mác, mơ hồ, không rõ nguyên nhân. Nỗi buồn ấy dường như lan tỏa khắp không gian, khiến cho Liên cảm thấy lòng mình nặng trĩu.
Không chỉ vậy, Liên còn cảm nhận được cuộc sống nghèo khổ của những người dân nơi đây. Họ là những người bán hàng rong, những đứa trẻ nhặt rác,… Tất cả họ đều đang cố gắng kiếm sống trong cảnh nghèo khó, bần hàn. Khi nhìn thấy những đứa trẻ lom khom nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre,… Liên cảm thấy thương xót cho số phận của chúng. Cô bé cũng cảm nhận được sự vất vả, nhọc nhằn của những người lao động nơi đây.
Tuy nhiên, giữa cảnh đời nghèo khổ ấy, Liên vẫn luôn giữ được niềm hy vọng mong manh về một tương lai tươi sáng hơn. Điều này được thể hiện rõ nhất qua tâm trạng của Liên khi chờ đợi chuyến tàu đêm đi qua. Chuyến tàu đêm là một hình ảnh ẩn dụ cho ánh sáng của ước mơ, khát vọng. Nó mang đến cho Liên một chút ấm áp, hi vọng giữa cảnh đời tăm tối, u buồn.
Như vậy, qua nhân vật Liên, ta thấy được tấm lòng nhân đạo sâu sắc của nhà văn Thạch Lam. Ông đã thấu hiểu, đồng cảm với những kiếp người nghèo khổ, bất hạnh. Đồng thời, ông cũng khơi dậy trong họ niềm hy vọng, khát vọng về một tương lai tốt đẹp hơn. Đây chính là giá trị nhân đạo cao cả của tác phẩm “Hai đứa trẻ”.
Có thể nói, nhân vật Liên trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một nhân vật tiêu biểu cho vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam. Cô bé đã để lại trong lòng độc giả những ấn tượng sâu sắc về một tâm hồn nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn và luôn hướng về tương lai.
Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Thạch Lam. Tác phẩm đã thể hiện tài năng của ông trong việc xây dựng nhân vật và truyền tải những thông điệp nhân đạo sâu sắc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Lan huongg

28/06/2025

Chiiiii nee

Văn học chân chính luôn bắt nguồn từ trái tim và hướng tới trái tim. Mỗi tác phẩm đều là tiếng nói của sự rung cảm trước con người và cuộc đời. Thạch Lam – một cây bút đặc sắc của văn học hiện thực 1930–1945 – không ồn ào phê phán, không dữ dội tố cáo, mà nhẹ nhàng chạm đến tận cùng nỗi buồn nhân thế bằng thứ văn chương thấm đẫm lòng nhân ái. Truyện ngắn Hai đứa trẻ là một minh chứng tiêu biểu cho điều đó. Qua tâm trạng buồn man mác của Liên trước giờ khắc ngày tàn, Thạch Lam đã khắc họa một cách tinh tế tâm hồn con người trong bóng tối của đói nghèo, từ đó bày tỏ giá trị nhân đạo sâu sắc – sự cảm thông, trân trọng và khao khát đổi thay cho những phận người nhỏ bé.

Mở đầu truyện, bức tranh ngày tàn nơi phố huyện nghèo hiện lên chậm rãi với ánh chiều nhạt dần, tiếng trống thu không, tiếng ếch nhái kêu, mùi rác ẩm bốc lên... Tất cả như gợi lên sự lụi tàn, tù đọng và u uất. Trong không gian ấy, nhân vật Liên – một cô bé mới lớn, từng sống ở Hà Nội – hiện lên với tâm hồn nhạy cảm và đầy xao động. Khi “lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn”, Liên đã mang trong mình cảm xúc lặng lẽ nhưng sâu xa: vừa là nỗi buồn mơ hồ của tuổi mới lớn, vừa là nỗi buồn có phần thấm thía trước cuộc sống buồn tẻ, đơn điệu của một phố huyện nghèo không lối thoát. Đó là một trong những biểu hiện rõ nét của giá trị nhân đạo trong tác phẩm – sự đồng cảm của nhà văn với những tâm hồn trẻ nhỏ, sống trong nghèo đói nhưng vẫn giữ được sự tinh tế và trong sáng.

Không chỉ Liên, nhân vật An – em trai của cô – cũng góp phần khắc họa hiện thực sống tù đọng nơi phố huyện. Hai chị em được giao trông coi một quầy hàng nhỏ, “chẳng có khách là bao” ngoài vài ba người mua bao diêm, gói xà phòng. Cuộc sống của hai đứa trẻ như một vòng lặp vô tận trong đói nghèo, buồn tẻ và thiếu vắng hy vọng. Ấy vậy mà trong cái tối đọng lại mùi rác rưởi và bụi bặm ấy, các em vẫn không mất đi vẻ trong trẻo, đặc biệt là Liên – cô bé thường ngồi ngắm trời sao, lặng nhìn đoàn tàu từ Hà Nội về như một vệt sáng duy nhất của niềm hy vọng mong manh. Qua đó, Thạch Lam thể hiện niềm trân trọng đối với những tâm hồn trẻ thơ giàu cảm xúc, biết nâng niu cái đẹp dù sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt.

Giá trị nhân đạo trong truyện còn được thể hiện qua cái nhìn đầy thương cảm với những con người sống bên lề xã hội. Họ là chị Tí với gánh nước ban đêm “chẳng kiếm được là bao”, bác phở Siêu thưa thớt khách, gia đình bác Xẩm “nghèo khổ quá”, hay hình ảnh một bà cụ đi nhặt rác trong bóng tối... Dưới ngòi bút nhẹ nhàng mà ám ảnh của Thạch Lam, những phận người ấy không bị biến thành công cụ để tố cáo, mà được đặt trong sự quan sát đầy yêu thương, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về một lớp người sống âm thầm và bền bỉ trong tăm tối. Nhân đạo ở đây không chỉ là thương xót mà còn là lời nhắn nhủ âm thầm: họ xứng đáng có một cuộc sống khác tốt đẹp hơn.

Một hình ảnh giàu tính biểu tượng trong truyện là đoàn tàu đêm – thứ duy nhất rực rỡ, sống động, huyên náo – đi qua phố huyện một lần mỗi tối. Nó mang theo ánh sáng, sự giàu có, văn minh từ chốn đô thành và cũng mang đi tất cả, chỉ để lại bóng tối sâu hơn, buồn hơn cho phố huyện. Liên và An chờ tàu không phải để bán hàng, mà như chờ một điều gì đó lớn hơn – chờ một sự đổi thay, chờ một tia sáng len vào cuộc đời vốn quá đỗi tù túng. Hình ảnh đoàn tàu vừa thực vừa mơ, vừa gần vừa xa, chính là biểu tượng của khát vọng vượt thoát, khát vọng sống tốt hơn – một biểu hiện cao đẹp của giá trị nhân đạo trong truyện.

Thạch Lam không dùng những từ ngữ nặng nề, không lên án gay gắt, nhưng mỗi chi tiết, mỗi hình ảnh trong Hai đứa trẻ đều thấm đẫm nỗi xót xa, trăn trở. Đó là sự nhân đạo âm thầm nhưng sâu lắng, là tiếng nói bênh vực cho những con người bình dị, bé nhỏ, sống trong hoàn cảnh éo le nhưng vẫn giữ được nhân phẩm và tâm hồn. Nhân đạo không chỉ nằm trong sự cảm thông với nỗi khổ, mà còn trong cách nhà văn khơi dậy lòng trắc ẩn nơi người đọc, khiến chúng ta biết xót thương và biết hy vọng thay cho người khác.

Kết luận, qua tâm trạng “buồn man mác” của Liên và khung cảnh phố huyện nghèo, Thạch Lam không chỉ phản ánh một hiện thực xã hội đầy u tối, mà còn bày tỏ lòng nhân đạo thầm lặng nhưng sâu sắc: yêu thương con người, trân trọng cái đẹp, cái thiện trong những điều nhỏ nhoi nhất, và khao khát một ngày mai sáng hơn cho những số phận mỏi mòn trong bóng tối. Văn chương của Thạch Lam không cần cao trào dữ dội, bởi chính sự tĩnh lặng ấy đã khiến nỗi buồn trở nên lay động lòng người hơn bao giờ hết. Và cũng từ đó, mỗi chúng ta – những người hôm nay – càng hiểu rằng: chỉ khi con người biết yêu thương và cảm thông, văn học mới làm tròn sứ mệnh của nó – đánh thức lương tri, soi sáng tâm hồn và giữ gìn bản chất nhân văn muôn đời của con người.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi