Tuổi thơ tôi là những ngày tháng rong ruổi trên cánh đồng thơm mùi lúa chín, là những lần cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá, là những chiều muộn ngồi hóng mát dưới gốc đa cổ thụ đầu làng. Hình ảnh cây đa ấy đã in sâu vào tâm trí tôi, trở thành một mảnh ghép quan trọng của kí ức tuổi thơ.
Cây đa cổ thụ đứng sừng sững ở đầu làng như một vị thần khổng lồ luôn dang tay chào đón mọi người. Nhìn từ xa, cây đa như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả một khoảng đất rộng. Thân cây to lớn phải ba người ôm mới xuể, lớp vỏ bên ngoài xù xì, màu nâu sẫm theo năm tháng. Rễ cây mọc tua tủa, ngoằn nghèo như những con rắn khổng lồ bò dưới mặt đất. Các cành cây đâm ra tứ phía, xum xuê, tạo thành một tán lá rộng, che kín cả một góc làng.
Dưới gốc đa là nơi lũ trẻ chúng tôi thường hay nô đùa. Những buổi trưa hè oi ả, chúng tôi thường tụm năm tụm bảy dưới gốc đa để tránh cái nắng gay gắt của mùa hè. Chúng tôi chơi đủ thứ trò chơi, nào là đánh đáo, nào là cướp cờ, nào là bịt mắt bắt dê... Tiếng cười nói rộn rã vang vọng khắp cả khu vườn. Có những lúc, chúng tôi còn rủ nhau trèo lên những cành cây cao nhất để hái quả, để ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. Từ trên cao nhìn xuống, làng quê hiện lên thật đẹp đẽ và thanh bình.
Cây đa không chỉ là nơi vui chơi của lũ trẻ chúng tôi mà còn là nơi nghỉ chân của những người đi làm đồng về muộn, là nơi gặp gỡ, tâm sự của các cụ già trong làng. Dưới gốc đa, có một chiếc ghế đá cũ kĩ, nơi đó thường có những cụ bà bán hàng nước. Ly trà vối ngọt ngào, mát lạnh là thức uống quen thuộc của những người nông dân sau một ngày làm việc vất vả. Ngồi nhâm nhi ly nước, họ kể cho nhau nghe những câu chuyện đời thường, những câu chuyện về làng quê giản dị nhưng ấm áp tình người.
Cây đa cổ thụ đã chứng kiến biết bao thăng trầm của làng quê. Nó là nhân chứng của thời gian, là minh chứng cho sự trường tồn, bền bỉ của làng quê Việt Nam. Mỗi lần nhìn thấy cây đa, lòng tôi lại trào dâng một niềm tự hào và yêu mến quê hương tha thiết. Tôi mong rằng cây đa cổ thụ sẽ mãi mãi xanh tươi, mãi là một phần máu thịt của làng quê tôi.