01/07/2025
01/07/2025
13/07/2025
Nguyễn Tuân là một cây bút tài hoa của nền văn học Việt Nam hiện đại, luôn hướng ngòi bút của mình đến cái đẹp – cái đẹp của tài năng, phẩm chất, nhân cách con người. Truyện ngắn “Chữ người tử tù” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy. Nổi bật trong tác phẩm là hình tượng nhân vật Huấn Cao – một người nghệ sĩ tài hoa, mang trong mình khí phách hiên ngang và một tâm hồn trong sáng, cao cả giữa chốn ngục tù tăm tối.
Qua nhân vật này, Nguyễn Tuân không chỉ khắc họa vẻ đẹp của một con người lý tưởng mà còn thể hiện quan niệm sâu sắc về cái đẹp và sự tôn vinh giá trị con người.
Huấn Cao trước hết là một con người tài hoa, đặc biệt là ở tài viết chữ. Chữ ông viết được ví như “rồng bay phượng múa”, là niềm mơ ước của những người sành chữ, trong đó có viên quản ngục. Tài viết chữ của Huấn Cao không chỉ đơn thuần là kỹ năng, mà nó còn là biểu hiện của tâm hồn, của nhân cách.
Trong xã hội phong kiến đầy rẫy những bất công, Huấn Cao – dù là người tử tù – vẫn được biết đến như một nghệ sĩ với tài năng xuất chúng, khiến người đời nể phục. Nguyễn Tuân đã khéo léo khắc họa một con người “thiên lương” tỏa sáng qua tài năng nghệ thuật, góp phần làm nổi bật giá trị của cái đẹp trong hoàn cảnh nghiệt ngã nhất.
Thông qua nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã xây dựng thành công hình tượng một con người mang đầy đủ vẻ đẹp của một nghệ sĩ tài hoa, khí phách hiên ngang và tâm hồn trong sáng, cao cả.
Nhân vật này không chỉ là biểu tượng cho vẻ đẹp lý tưởng mà còn thể hiện quan niệm thẩm mỹ sâu sắc của tác giả: cái đẹp chân chính có thể tỏa sáng trong bất kỳ hoàn cảnh nào, ngay cả nơi tăm tối nhất của cuộc đời. “Chữ người tử tù” vì thế trở thành một bản hùng ca tôn vinh cái đẹp, lòng nhân ái và bản lĩnh con người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
2 giờ trước
Top thành viên trả lời