06/07/2025
08/07/2025
Nhân vật Đức trong truyện ngắn “Thằng Gù” hiện lên như một hình ảnh vừa đáng thương vừa đáng trân trọng. Mang trong mình dị tật gù lưng, Đức từng là đối tượng trêu chọc, bị gạt ra khỏi tập thể và sống âm thầm bên lề tuổi thơ. Tuy nhiên, ẩn sau hình hài gấp khúc ấy lại là một tâm hồn nhạy cảm, nhân hậu và đầy lòng tự trọng. Cao đẹp hơn cả là hình ảnh Đức chen vào đám đông, thét lên giữa tiếng cười giễu cợt để bảo vệ một đứa trẻ gù khác: “Thế mà cười được à? Đồ độc ác!”. Hành động ấy không chỉ thể hiện lòng trắc ẩn, mà còn là tiếng nói của lương tâm thức tỉnh cả một đám đông vô cảm. Cậu bé từng bị coi thường, từng lặng lẽ chịu đựng lại là người dám đứng lên bảo vệ nhân phẩm cho người khác. Cảm xúc của Đức khiến cả không gian như lặng đi trong sự hối hận. Qua nhân vật Đức, tác giả gửi gắm bài học nhân văn sâu sắc: hãy biết yêu thương và tôn trọng những con người bất hạnh quanh ta.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời