Bác nông dân đang cày ruộng
Tuổi thơ tôi gắn liền với làng quê, với cánh đồng lúa chín. Tôi yêu thích tất cả những thứ thuộc về nơi này, từ con đê dài hun hút xanh mướt cỏ non đến dòng sông đỏ nặng phù sa. Nhưng có lẽ, hình ảnh khiến tôi nhớ nhất chính là bác Ba - người nông dân cày ruộng.
Đó là một buổi sáng mùa hạ, nắng vàng rực rỡ trải dài khắp cánh đồng. Từ sáng sớm, tôi đã thấy bác Ba dắt trâu ra đồng. Trên lưng trâu, bác cẩn thận đặt một cái cuốc, còn tay kia thì xách theo một chai nước. Nhìn bóng lưng bác mạnh mẽ, vững chãi, tôi chợt cảm thấy khâm phục.
Bác Ba bắt đầu công việc của mình bằng cách điều khiển hai chú trâu đi theo hàng lối ngay ngắn. Dưới bàn tay khéo léo của bác, những đường cày thẳng tắp xuất hiện, chia cắt mảnh ruộng thành từng ô vuông vắn. Trâu kéo cày, xới tung lớp đất lên, để lộ lớp bùn màu nâu tươi. Bác Ba đứng bên cạnh, đôi mắt chăm chú quan sát từng nhát cày. Thỉnh thoảng, bác lại cúi xuống, dùng tay sờ thử độ sâu của rãnh cày. Nếu chưa đạt yêu cầu, bác sẽ nhẹ nhàng điều khiển trâu đi lại lần nữa. Cứ như vậy, từng thửa ruộng được cày xong nhanh chóng.
Dưới ánh nắng gay gắt, mồ hôi lăn dài trên trán bác Ba. Đôi vai bác cứ nhấp nhô lên xuống theo nhịp thở. Dù thời tiết khắc nghiệt, bác vẫn không ngừng làm việc. Hình ảnh ấy khiến tôi vô cùng cảm phục.
Sau vài tiếng đồng hồ, bác Ba dừng lại, tháo dây thừng buộc trâu rồi dắt chúng đến chỗ bóng râm để nghỉ ngơi. Bác ngồi xuống gốc cây đa cổ thụ, lấy ra chiếc nón cũ và chiếc chai nước. Bác chậm rãi uống từng ngụm nhỏ, đôi mắt nhắm nghiền lại để tận hưởng cảm giác mát lạnh. Một lúc sau, bác mới đứng dậy, vỗ nhẹ vào mông trâu rồi tiếp tục công việc.
Trâu ngoan ngoãn nghe lời, bước đều theo nhịp bước của bác. Những đường cày tiếp tục được tạo ra, thẳng tắp và đều đặn. Bác Ba vừa làm việc vừa huýt sáo vui vẻ. Tiếng huýt sáo vang vọng khắp cánh đồng, mang theo niềm vui của một người nông dân sau bao nỗ lực được đền đáp xứng đáng.
Cuối cùng, bác Ba cũng hoàn thành công việc của mình. Bác mỉm cười hài lòng, nhìn ngắm thành quả lao động của mình. Những thửa ruộng được cày xới tơi xốp, sẵn sàng chờ đón hạt giống gieo trồng. Bóng dáng bác dần khuất sau rặng tre già, chỉ còn lại tiếng cười giòn tan vang vọng.
Tôi thầm cảm ơn bác Ba vì những đóng góp to lớn của bác cho mùa màng bội thu. Hình ảnh bác cày ruộng sẽ mãi in đậm trong kí ức của tôi, như một biểu tượng đẹp đẽ của người nông dân Việt Nam. [/INST] Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn ai cũng có những kỉ niệm khó quên về những ngày tháng tuổi thơ hồn nhiên, ngây thơ. Với tôi, đó là những ngày hè được về quê chơi, được hòa mình vào thiên nhiên và đặc biệt là hình ảnh bác nông dân cày ruộng đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc.
Hôm ấy, tôi theo chân bác Hai ra đồng làm việc. Trời vừa hửng sáng, bác đã vội vã ra khỏi nhà, chuẩn bị cuốc xẻng để bắt đầu một ngày làm việc. Nhìn bóng lưng bác mạnh mẽ, vững chãi, tôi bỗng cảm thấy thật khâm phục.
Bác Hai năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bác cao lớn, khỏe mạnh. Làn da ngăm đen rắn rỏi, in dấu những ngày tháng vất vả làm lụng ngoài trời. Mái tóc bạc pha chút muối tiêu càng làm tăng thêm vẻ từng trải của bác. Đôi mắt bác đen láy, ánh lên vẻ hiền từ, chất phác. Nụ cười của bác luôn rạng rỡ, toát lên sự lạc quan, yêu đời.
Khi ra đến đồng, bác nhanh nhẹn cất dụng cụ rồi bắt đầu công việc. Bác chọn một thửa ruộng gần bờ, bắt đầu cuốc từng nhát chắc nịch. Đất được xới lên, phơi bày lớp bùn màu nâu tươi bên dưới. Bác vừa làm việc vừa hát khe khẽ, giọng hát trầm ấm, vang vọng khắp cánh đồng.
Thửa ruộng này rộng lắm, phải mất cả buổi mới có thể hoàn thành. Vậy nên, bác không ngừng nghỉ, miệt mài làm việc. Bàn tay bác thoăn thoắt, mỗi nhát cuốc đều dứt khoát, chắc chắn. Sau một hồi cuốc, bác dừng lại, dùng xẻng đào đất. Từng lớp đất được bới lên, để lộ ra những hàng đất nhỏ gọn gàng. Bác tiếp tục công việc của mình, vừa làm vừa nghỉ ngơi để giữ sức.
Mặt trời càng lên cao, ánh nắng càng gay gắt. Bác vội vã thu dọn dụng cụ rồi trở về nhà. Nhìn bóng lưng bác xa dần, tôi mới chợt nhận ra, công việc đồng áng thật vất vả.
Hình ảnh bác Hai cày ruộng đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc. Đó là hình ảnh một người nông dân cần cù, chịu khó, luôn hết lòng vì công việc. Tôi thầm cảm ơn bác, cảm ơn những người nông dân đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự phát triển của đất nước.