Viết bài văn 600 chữ phân tích bài thơ lá đỏ

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tài khoản ẩn danh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

11/07/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Đình Thi là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Ông được mệnh danh là một nghệ sĩ đa tài, khi có thể sáng tác thành công ở cả hai thể loại văn học và hội họa. Thơ của ông mang đậm phong cách sáng tác sâu lắng, đằm thắm, chứa đựng nhiều cảm xúc trữ tình. Đặc biệt, nguồn cảm hứng trong các tác phẩm của Nguyễn Đình Thi luôn bắt nguồn từ tình yêu quê hương, đất nước. Điều này đã trở thành dấu ấn đặc sắc trong sự nghiệp sáng tác của tác giả. Lá đỏ là một trong những tác phẩm tiêu biểu minh họa cho phong cách sáng tác của Nguyễn Đình Thi. Tác phẩm được viết trong một hoàn cảnh lịch sử đặc biệt. Năm 1974, cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước bước vào giai đoạn cuối, quyết liệt và cam go. Khi đó, Nguyễn Đình Thi có một chuyến đi thực tế vào chiến trường miền Đông Nam Bộ. Trước khung cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ cùng sự sát cánh chung sức của quân và dân ta, nhà thơ đã sáng tác bài thơ Lá đỏ.

Bài thơ ban đầu có tên là Trường Sơn, sau đó được đổi tên thành Lá đỏ. Và đoạn trích trong sách giáo khoa được lấy từ đoạn thứ ba của bài thơ. Với 10 câu thơ, tác phẩm đã khắc họa khung cảnh thiên nhiên hùng tráng nơi núi rừng Trường Sơn, qua đó làm nổi bật lên hình ảnh những người lính dũng cảm, kiên cường, luôn sẵn sàng chiến đấu vì Tổ quốc.

Mở đầu bài thơ, Nguyễn Đình Thi đã khắc họa bức tranh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ, tráng lệ:

Gặp em trên cao lộng gió
Rừng lạ ào ào lá đỏ
Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc quàng súng trường.

Đoàn quân hành quân vượt qua dốc núi, trùng trùng điệp điệp. Trên đỉnh núi, gió thổi lồng lộng. Giữa cái mênh mông, bao la ấy, xuất hiện hình ảnh cô gái thanh niên xung phong đứng bên đường. Màu áo bạc trắng quàng qua bờ vai khiến cô gái càng thêm phần nhỏ bé, nhưng lại toát lên vẻ đẹp khỏe khoắn, rắn rỏi. Cô gái đứng bên đường, như cột mốc đánh dấu con đường Trường Sơn, như biểu hiện cho vẻ đẹp của quê hương, đất nước.

Bốn câu thơ tiếp theo, tác giả đã tập trung miêu tả vẻ đẹp của rừng lá đỏ. Đây là một hình ảnh rất quen thuộc của dãy Trường Sơn, cũng là một hình ảnh rất độc đáo, gây ấn tượng mạnh mẽ.

Em đứng bên đường, như quê hương
Vai áo bạc, quàng súng trường
Mùa xuân ấy, ngày nào em đi
Mà bây giờ đã anh hùng

Từ láy "ào ào" diễn tả sự dữ dội của cơn mưa lá đỏ. Động từ "tuôn" càng làm nổi bật hơn nữa sự hùng tráng của thiên nhiên. Cả không gian núi rừng Trường Sơn ngập tràn trong màu đỏ rực rỡ của lá đỏ. Khung cảnh ấy vừa lãng mạn, lại cũng rất anh hùng. Qua hình ảnh này, tác giả muốn ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước, đồng thời cũng thể hiện niềm tự hào, hạnh phúc khi được sống trong thời kì kháng chiến chống Mỹ.

Trong khung cảnh thiên nhiên ấy, hình ảnh những đoàn quân hành quân càng thêm phần oai hùng, khí thế.

Đoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa
Chào em, em gái tiền phương
Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn

Bước chân của những người lính cứ "đi vội vã", bởi trước mắt họ là mục tiêu, là kẻ thù cần phải đánh đuổi. Con đường họ đi không hề bằng phẳng, mà gặp rất nhiều khó khăn, thử thách. Bởi vậy, họ phải luôn nỗ lực hết mình, tiến về phía trước. Hai câu thơ cuối cùng, người lính hứa hẹn với cô gái tiền phương về ngày chiến thắng trở về. Họ sẽ cùng nhau gặp lại tại Sài Gòn hoa lệ. Đó không chỉ là lời hứa hẹn, mà còn là quyết tâm của người lính, của cả dân tộc Việt Nam.

Với lối thơ 5 chữ ngắn gọn, súc tích, dễ nhớ, dễ thuộc cùng cách xây dựng hình ảnh cô gái tiền phương đầy mới mẻ, tác giả đã đem đến cho người đọc những cảm xúc thật đẹp về tình yêu đất nước, tình yêu quê hương. Từ đó, khơi dậy niềm tự hào, tự tôn dân tộc, cũng như ý chí chiến đấu quyết tâm giành lại độc lập cho dân tộc.

Như vậy, bài thơ Lá đỏ là một tác phẩm hay, góp phần làm nên thành công trong sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Nguyễn Đình Thi. Không chỉ vậy, tác phẩm còn trở thành một trong những đại diện tiêu biểu cho văn học Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar volunteer-photo-frame.svg
level icon
Anastasiamila

11/07/2025

message-box-blue.svg Trả lời tham khảo

Quỳnh

Trong không gian tĩnh lặng của mùa thu, từng tán lá rơi như những nốt nhạc buồn vang vọng vào lòng người, “Lá đỏ” của Hữu Thỉnh đã khắc họa một bức tranh thiên nhiên vừa sinh động vừa man mác nuối tiếc. Từ những khổ thơ đầu, hình ảnh lá chuyển sắc rực rỡ rồi lìa cành dưới ánh nắng nhàn nhạt đã khiến ta bừng tỉnh trước sự vô thường của thời gian. Màu đỏ thắm không chỉ là bản hùng ca của sức sống mà còn ẩn chứa nỗi buồn man mác, gợi lên trong mỗi chúng ta những kỷ niệm đã qua chẳng thể níu kéo. Đó chính là phép màu ngôn từ của Hữu Thỉnh, dùng cảnh vật để khơi gợi tâm hồn, để biến những chiếc lá vô tri thành những dấu tích tinh tế của những trạng thái nội tâm phong phú.

Khi tiếng xào xạc của lá vang lên, ta như nghe thấy cả nhịp đập của tự nhiên. Tiếng lá va chạm đất khẽ vang, nghe vừa gần gũi vừa xa xăm, khiến tâm hồn bỗng dịu lại mà cũng nao lòng. Âm thanh ấy không đơn thuần là âm thanh của lá rơi, mà là lời nhắc nhở về sự trôi chảy không ngừng của đời sống. Trong khoảnh khắc lá rơi, ta ý thức rõ hơn về hiện tại, về cái hữu hạn mong manh của kiếp người. Mỗi chiếc lá lìa cành mang theo bao kỷ niệm, bao mơ ước và cả những niềm vui lẫn nỗi buồn, để rồi đất mẹ đón nhận và chở che. Đối diện với lá đỏ, ta mới thấy mình nhỏ bé biết bao và thời gian trôi qua nhanh đến mức nào.

Ngôn ngữ trong “Lá đỏ” giàu chất nhạc và chất thơ. Từ láy tượng thanh “xào xạc”, “rì rào” liên tiếp vang lên không chỉ khắc họa âm thanh rõ nét mà còn tạo nên nhịp điệu giao hòa giữa lòng người và thiên nhiên. Trong khi đó, từ láy tượng hình “đỏ thắm”, “vàng úa” giúp ta hình dung sắc lá với những cung bậc cảm xúc khác nhau: có lúc rực rỡ như khát khao cuốn hút, có lúc úa tàn như nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Cách nhân hóa “lá gọi lá”, “lá trách lá” càng khiến cảnh vật sống động, như thể lá cũng biết nhớ, biết thương, biết trách than cùng con người. Sự lặp lại điệp ngữ “lá đỏ” không chỉ nhấn mạnh hình ảnh chủ đạo mà còn đóng vai trò như một khúc điệu ngân vang, kéo dài cảm xúc lưu luyến về nhịp sống phù du.

Sâu xa hơn, “Lá đỏ” là câu chuyện về sự vô thường và bài học trân trọng khoảnh khắc. Cái đẹp của thiên nhiên sẽ vụt qua để nhường chỗ cho một chu trình mới, nhưng chính sự chóng vánh ấy lại đánh thức con người biết nâng niu từng phút giây. Lá rơi không phải là dấu chấm hết mà là khởi đầu cho một vòng tuần hoàn, là lời khích lệ để ta mạnh dạn buông bỏ quá khứ, can đảm đón nhận hiện tại và tự tin bước tiếp. Từ những trang thơ mộc mạc, ta nhận ra rằng cuộc sống đẹp nhất chính là khi ta sống trọn vẹn, biết yêu thương và lưu giữ trong tim những ký ức ý nghĩa.

Đọc “Lá đỏ” của Hữu Thỉnh khi thu sang, ta vừa ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa cảm nhận được hơi thở âm thầm của thời gian. Bài thơ không chỉ là một khúc ca mùa thu bình dị mà còn là lời thủ thỉ sâu lắng về cuộc đời và con người. Giữa những âm thanh xào xạc của lá rơi, mỗi người hãy lắng nghe chính mình, trân trọng khoảnh khắc hiện tại và giữ gìn những kỷ niệm như người bạn đồng hành trên hành trình không ngừng tiến bước...

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Quỳnh

Bài làm

Bài thơ "Lá đỏ" của Nguyễn Đình Thi là một khúc tráng ca ngắn gọn nhưng đầy xúc động về cuộc gặp gỡ giữa người lính và cô gái nơi chiến tuyến Trường Sơn. Không ồn ào, không cầu kỳ, bài thơ như một thước phim quay chậm, ghi lại khoảnh khắc đầy chất thơ giữa chiến tranh khốc liệt. Qua đó, nhà thơ ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam thời kháng chiến – những con người giàu lòng yêu nước, giàu cảm xúc nhưng kiên cường, mạnh mẽ.

Ngay từ câu thơ đầu tiên:

"Gặp em trên cao lộng gió",

người đọc cảm nhận được một không gian rộng lớn, hùng vĩ – nơi núi rừng Trường Sơn lộng gió, nơi những con người trẻ tuổi đang đối mặt với thử thách. Cuộc gặp gỡ giữa “anh” – người lính và “em” – cô gái tiền phương là một khoảnh khắc tình cảm hiếm hoi giữa khói lửa chiến tranh.

Hình ảnh:

"Rừng lạ ào ào lá đỏ"

gợi lên màu sắc rực cháy, vừa tả thực mùa thu, vừa tượng trưng cho sự hy sinh, cho máu đỏ của tuổi trẻ ra trận. “Lá đỏ” như đang cháy lên vì lý tưởng và lòng yêu nước. Thiên nhiên nơi chiến trường không lạnh lẽo, mà lại tràn đầy sức sống và cảm xúc.

Câu thơ ấn tượng:

"Em đứng bên đường như quê hương"

đã nâng hình ảnh người con gái lên thành biểu tượng. Em không chỉ là một cô gái, mà là hiện thân của quê hương thân yêu. Cô gái đứng bên đường như một hình ảnh của niềm tin, là chốn trở về, là điểm tựa tinh thần cho người lính.

"Vai áo bạc quàng súng trường" – chi tiết nhỏ nhưng sâu sắc: em không phải người đứng ngoài cuộc chiến, mà là người đang chiến đấu, đang hy sinh thầm lặng nơi tuyến lửa.

Khổ thơ tiếp theo đẩy nhịp điệu nhanh hơn:

"Đoàn quân vẫn đi vội vã

Bụi Trường Sơn nhòa trời lửa"

Diễn tả hoàn cảnh khẩn trương, căng thẳng. Những người lính ra trận không thể dừng lại lâu, phải tiếp tục hành quân giữa khói lửa chiến tranh. “Trời lửa” gợi một hình ảnh dữ dội, gian nan, trong đó có cả máu và nước mắt. Nhưng cũng trong hoàn cảnh ấy, lòng người vẫn chan chứa yêu thương.

Kết lại bài thơ bằng hai câu:

"Chào em em gái tiền phương

Hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn…"

Lời chào giản dị nhưng đầy hy vọng. Đó không chỉ là lời tạm biệt, mà là lời hẹn ước về một ngày hòa bình, đất nước thống nhất. Người lính tin rằng cuộc kháng chiến sẽ thành công, và họ sẽ được gặp lại nhau trong một ngày tươi sáng.

Bài thơ “Lá đỏ” tuy ngắn nhưng sâu sắc, thể hiện sự hòa quyện giữa tình yêu đất nước và tình cảm con người trong chiến tranh. Với ngôn ngữ cô đọng, hình ảnh gợi cảm, Nguyễn Đình Thi đã vẽ nên một bức tranh chân thực và đầy xúc động về những con người bình dị mà vĩ đại của dân tộc Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved