Đoạn văn nghị luận văn học về hình ảnh mái trường qua khổ thơ đầu của bài thơ "Trưa Vắng" - Hồ Dzếnh:
Hồ Dzếnh là nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam, ông có nhiều tác phẩm hay viết về quê hương đất nước, đặc biệt là những bài thơ mang đậm chất trữ tình lãng mạn. Trong đó, "Trưa Vắng" là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của ông. Bài thơ này đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc hình ảnh mái trường trong ký ức của nhân vật trữ tình. Đặc biệt, khổ thơ đầu tiên đã thể hiện rõ nét tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương và mái trường xưa.
Mở đầu khổ thơ, ta bắt gặp hình ảnh mái trường hiện lên trong ký ức của Hồ Dzếnh thật bình dị và thân thương:
> "Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
> Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non"
Căn trường nhỏ bé ấy được bao bọc bởi màu nước vôi xanh và bờ cỏ tươi non, tạo nên một khung cảnh thanh bình, yên ả. Màu nước vôi xanh gợi lên sự trong trẻo, mát mẻ, còn bờ cỏ tươi non lại mang đến cảm giác tươi mới, tràn đầy sức sống. Tất cả những hình ảnh ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi sáng, rạng rỡ, khiến cho người đọc cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi của mái trường.
Không chỉ vậy, hình ảnh mái trường còn gợi lên những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ:
> "Lâu rồi còn thoảng mùi hương
> Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ"
Những bước chân nhẹ nhàng trên sân trường đã đánh thức những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Mùi hương thơm ngát của hoa cỏ, của những trò chơi vui đùa của lũ trẻ đã in sâu vào tâm trí của nhân vật trữ tình, khiến cho họ luôn nhớ nhung và hoài niệm về những ngày tháng hồn nhiên, vô tư.
Qua khổ thơ đầu tiên, chúng ta có thể thấy rằng Hồ Dzếnh đã sử dụng những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng lại rất giàu sức gợi, khiến cho người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh mái trường thân quen. Đồng thời, ông cũng khéo léo lồng ghép những cảm xúc, suy nghĩ của bản thân vào từng câu chữ, tạo nên một bức tranh vừa đẹp về mặt hình thức, vừa sâu sắc về nội dung.
Tóm lại, khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Trưa Vắng" đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc hình ảnh mái trường trong ký ức của nhân vật trữ tình. Đó là một không gian nhỏ bé, bình dị nhưng lại chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Qua đó, chúng ta có thể cảm nhận được tình cảm tha thiết, nồng nàn của Hồ Dzếnh dành cho quê hương và mái trường xưa.