Thẩm Lạc Ninhhh
1. Nghệ thuật sử dụng từ ngữ, hình ảnh:
– Bác dùng những từ gợi hình, gợi cảm: “tiếng suối”, “trăng lồng cổ thụ” để vẽ nên một bức tranh thiên nhiên ban đêm vừa sinh động vừa thơ mộng.
– Cách dùng từ giản dị mà giàu chất nghệ thuật, đậm phong cách thi ca cổ điển xen hiện đại.
2. Biện pháp tu từ:
– So sánh: “Tiếng suối trong như tiếng hát xa” – làm cho thiên nhiên trở nên sống động và trữ tình.
– Nhân hóa: “Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa” – làm cho cảnh vật có hồn, thể hiện sự giao hòa giữa thiên nhiên và lòng người.
3. Thể thơ và nhịp điệu:
– Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đường luật cô đọng, hàm súc, nhưng Bác vận dụng rất linh hoạt và tự nhiên.
– Nhịp thơ nhẹ nhàng, khoan thai, vừa phù hợp với cảnh đêm thanh vắng, vừa thể hiện tâm thế ung dung của người chiến sĩ.
4. Kết hợp giữa tả cảnh và biểu cảm:
– Hai câu đầu là tả cảnh thiên nhiên ban đêm.
– Hai câu sau thể hiện tâm trạng, tình yêu nước và sự lo toan cho dân, cho nước.
Đánh giá nghệ thuật:
Bài thơ “Cảnh khuya” kết hợp hài hòa giữa nghệ thuật cổ điển và tinh thần hiện đại, giữa cảm xúc lãng mạn và lý tưởng cách mạng. Nghệ thuật trong bài không chỉ tạo nên một bức tranh đêm tuyệt đẹp mà còn làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn cao cả của Bác Hồ – một con người yêu thiên nhiên, yêu nước, lo cho dân.