Mùa xuân, mùa của sự khởi đầu mới, mùa của trăm hoa đua nở, khoe sắc thắm. Mỗi khi xuân về, cả đất trời như bừng tỉnh giấc sau giấc ngủ đông dài. Những bông hoa nở rộ, tỏa hương thơm ngát khắp nơi. Tiếng chim hót líu lo vang vọng khắp khu vườn. Tất cả tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng và lãng mạn.
Trong truyện ngắn "Kì này", nhà văn Nguyễn Huy Tưởng đã khéo léo khắc họa vẻ đẹp của mùa xuân qua những dòng văn nhẹ nhàng, tinh tế. Ông đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm để miêu tả cảnh sắc mùa xuân ở làng quê Việt Nam. Từ những bông hoa dại ven đường, những cánh đồng lúa xanh mướt, những dòng sông uốn lượn,... tất cả đều được ông miêu tả một cách chân thực và sinh động.
Vẻ đẹp của mùa xuân còn được thể hiện qua tâm hồn của những con người nơi đây. Họ là những người nông dân chất phác, hiền lành, luôn yêu thương và gắn bó với quê hương. Họ vui mừng chào đón mùa xuân, họ mong chờ một năm mới an khang thịnh vượng, mùa màng bội thu.
Tác giả đã sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa... để làm nổi bật vẻ đẹp của mùa xuân. Ví dụ, ông so sánh những bông hoa dại ven đường như những đốm lửa nhỏ rực rỡ, hay ví von những cánh đồng lúa xanh mướt như tấm thảm nhung trải dài bất tận. Nhờ đó, người đọc có thể cảm nhận được trọn vẹn vẻ đẹp của mùa xuân qua từng câu chữ.
Bên cạnh đó, tác giả cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc qua những dòng văn của mình. Ông khẳng định rằng dù cuộc sống có khó khăn, gian khổ đến đâu, thì con người vẫn luôn hướng về cội nguồn, về quê hương.
Qua tác phẩm "Kì này", Nguyễn Huy Tưởng đã mang đến cho người đọc một bức tranh mùa xuân thật đẹp, thật lung linh. Đó là bức tranh về vẻ đẹp của thiên nhiên, của con người và của tình yêu quê hương, đất nước.