29/07/2025
29/07/2025
Hà Huy Truyện ngắn “Bố tôi” của Nguyễn Ngọc Thuần là một tác phẩm cảm động viết về tình cha con sâu nặng và sự hy sinh âm thầm của người cha. Truyện xoay quanh hình ảnh người cha sống nơi núi rừng, không biết chữ, nhưng luôn dõi theo con đang đi học dưới đồng bằng. Mỗi tuần, ông đều xuống núi để nhận thư con. Dù không thể đọc, ông vẫn lặng lẽ mở thư, chạm tay vào từng con chữ như thể đang chạm vào chính con mình. Đặc biệt, câu nói “Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả” đã khắc họa một tình yêu thiêng liêng, trọn vẹn và đầy cảm thông. Những lá thư không chỉ là cầu nối giữa hai cha con mà còn là biểu tượng cho tình cảm gia đình sâu sắc. Hành động cất giữ từng lá thư như báu vật trong tủ cho thấy người cha không chỉ dõi theo từng bước trưởng thành của con mà còn luôn tự hào và tin tưởng vào con mình. Khi cha mất, người con vẫn cảm nhận được sự hiện diện của cha trong từng bước đi của cuộc đời. Tác phẩm khơi gợi sự thấu hiểu, biết ơn và trân trọng đối với những yêu thương lặng thầm – thứ tình cảm mà đôi khi ta chỉ cảm nhận được trọn vẹn khi đã muộn màng.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
31/08/2025
Top thành viên trả lời