Nam Cao là nhà văn xuất sắc trên cả hai mảng truyện ngắn và tiểu thuyết. Trong số những tác phẩm đặc sắc của ông, "Lão Hạc" được xem là một thành công lớn khi khắc họa hình ảnh người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Bên cạnh nhân vật chính - lão Hạc, người đọc cũng ấn tượng với nhân vật ông giáo, một người trí thức nghèo khổ nhưng giàu lòng nhân hậu.
Trong truyện, ông giáo đóng vai trò là người chứng kiến, người tham gia vào chuỗi sự việc trong cuộc đời lão Hạc. Tuy nhiên, khác với nhân vật lão Hạc, cuộc đời ông giáo vẫn chưa đến mức bần cùng hóa, dù cũng nghèo khổ và túng thiếu. Nhân vật này được Nam Cao xây dựng nhằm bộc lộ tâm trạng, suy nghĩ của một trí thức về cuộc sống, về con người. Qua đó, ta thấy được những triết lý sâu sắc về cuộc sống, về lòng người mà nhà văn gửi gắm.
Trước hết, ông giáo là người có tấm lòng nhân hậu, đồng cảm với mọi người xung quanh. Khi lão Hạc kể cho ông giáo nghe việc bán con chó Vàng, ông giáo đã yên lặng lắng nghe, rồi sau đó an ủi, động viên lão Hạc bằng những lời nói đầy thấu hiểu: "Chẳng kiếp gì sung sướng thật, nhưng có cái này là sung sướng: bây giờ cụ ngồi xuống phản này chơi, tôi đi luộc mấy củ khoai lang, nấu môt ấm nước chè tươi thật đặc; ông con mình ăn khoai, uống nước chè, rồi hút thuốc lào. Thế là sướng". Lời an ủi của ông giáo đã cho thấy sự đồng cảm, yêu thương mà ông dành cho người hàng xóm già kém may mắn.
Không chỉ vậy, ông giáo còn là một người có lòng trắc ẩn, biết yêu thương và san sẻ những khó khăn với người khác. Khi hay tin lão Hạc bán con chó Vàng, ông giáo đã cảm thông sâu sắc với nỗi đau của lão Hạc: "Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc...". Chứng kiến cảnh ấy, ông giáo đã thốt lên: "Những hình dáng khốn nạn nó đã làm cho lão phải già trước tuổi như thế đấy!". Đây là một chi tiết rất đắt giá, thể hiện sự đồng cảm, xót xa của ông giáo trước nỗi đau của lão Hạc.
Ngoài ra, ông giáo còn là một người có nhân cách cao đẹp, đáng trân trọng. Trước cái chết của lão Hạc, ông giáo đã tự trách mình vì không thể giúp đỡ được gì cho lão. Điều này cho thấy ông giáo là một người có tấm lòng vị tha, luôn muốn giúp đỡ người khác. Đặc biệt, ông giáo còn là một người có niềm tin vào tương lai tươi sáng. Dù đang sống trong cảnh nghèo đói, túng quẫn, ông giáo vẫn luôn lạc quan, tin tưởng vào ngày mai tốt đẹp hơn.
Tóm lại, nhân vật ông giáo trong "Lão Hạc" là một hình mẫu tiêu biểu cho lớp trí thức nghèo trước Cách mạng. Ông giáo là một người có tấm lòng nhân hậu, đồng cảm, biết yêu thương và san sẻ với mọi người. Đồng thời, ông cũng là một người có nhân cách cao đẹp, luôn lạc quan, tin tưởng vào tương lai. Thông qua nhân vật ông giáo, Nam Cao đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, về lòng người.