câu 1. Chủ đề của truyện "Người nghĩa phụ ở Khoái Châu" là sự hy sinh và lòng hiếu thảo trong bối cảnh xã hội phong kiến. Truyện tập trung vào cuộc đời của Trọng Quỳ, một người đàn ông sống trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng vẫn giữ vững phẩm chất đạo đức và lòng hiếu thảo. Qua đó, tác giả Nguyễn Dữ muốn ca ngợi tinh thần kiên cường, bất khuất trước nghịch cảnh và khẳng định giá trị của lòng hiếu thảo trong xã hội.
câu 2. Trong câu văn "Trọng Quỳ phải cho gọi Nhị Khanh đến, bảo rõ thực tình, đưa tờ giao kèo cho xem và yên ủi rằng", từ Hán Việt là "giao kèo". Từ này có nghĩa là "một bản hợp đồng hoặc thỏa thuận bằng văn bản giữa hai hay nhiều bên, thể hiện sự cam kết và trách nhiệm của mỗi bên đối với nội dung được ghi trong đó."
câu 3. Yếu tố kỳ ảo trong truyện "Người nghĩa phụ ở Khoái Châu" là sự xuất hiện của thế giới tâm linh, cụ thể là hồn ma Nhị Khanh trở về trần gian để báo đáp Trọng Quỳ. Yếu tố này góp phần tạo nên tính hấp dẫn cho câu chuyện, đồng thời thể hiện chủ đề chính của tác phẩm: lòng hiếu thảo, sự thủy chung son sắt trong tình cảm vợ chồng.
* Sự xuất hiện bất ngờ: Hồn ma Nhị Khanh đột ngột trở về, khiến Trọng Quỳ vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi. Điều này tạo nên sự kịch tính, thu hút sự chú ý của người đọc.
* Nội dung mang tính triết lý: Câu chuyện phản ánh quan niệm về luân hồi, nghiệp báo, thiện ác hữu báo. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng hành động tốt đẹp sẽ được đền đáp, còn hành động xấu xa sẽ phải gánh chịu hậu quả.
* Tác động đến nhân vật: Sự xuất hiện của hồn ma Nhị Khanh giúp Trọng Quỳ thức tỉnh, nhận ra sai lầm của mình và sửa đổi. Đồng thời, nó cũng khơi gợi lòng hiếu thảo, sự thủy chung trong tình cảm vợ chồng.
Nhìn chung, yếu tố kỳ ảo trong "Người nghĩa phụ ở Khoái Châu" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sức hấp dẫn và giá trị nghệ thuật cho tác phẩm. Nó không chỉ là một chi tiết đơn thuần mà còn là phương tiện để tác giả truyền tải thông điệp về đạo đức, nhân sinh.
câu 4. Trong xã hội phong kiến xưa, người phụ nữ luôn chịu nhiều thiệt thòi bởi tư tưởng "Trọng nam khinh nữ". Số phận của họ bấp bênh và đáng thương vô cùng. Họ không có tiếng nói trong xã hội, không được quyền quyết định trong mọi lĩnh vực cuộc sống. Cuộc đời họ là sự cam chịu, nhẫn nhục, là sự sắp đặt của người khác. Trong tác phẩm "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ, chúng ta có thể thấy rõ điều đó qua hình tượng Vũ Nương.
Vũ Nương là một người con gái đẹp người đẹp nết. Nàng có tư dung tốt đẹp và những phẩm hạnh đáng quý như công, dung, ngôn, hạnh. Trương Sinh vì mến cái dung hạnh ấy nên đã cưới nàng về làm vợ. Cuộc sống vợ chồng tuy hạnh phúc nhưng lại luôn phải chia lìa do chiến tranh. Trương Sinh đi lính, để lại mẹ già và người vợ trẻ ở nhà. Vũ Nương thay chồng chăm sóc mẹ già như mẹ ruột của mình. Khi mẹ mất, nàng lo liệu ma chay chu đáo như đối với cha mẹ đẻ. Không chỉ vậy, nàng còn hết lòng vun vén cho hạnh phúc gia đình.
Thế nhưng, bi kịch đã ập đến với người con gái hiền lành, đức hạnh ấy. Ngày hòa bình lập lại, Trương Sinh trở về, thất vọng và ghen tuông khi nghe con nhỏ nói không phải là cha ruột của nó. Nỗi nghi ngờ của Trương Sinh đã dẫn đến cái chết đau lòng của Vũ Nương. Nàng đã gieo mình xuống sông Hoàng Giang để chứng minh sự trong sạch của mình. Bi kịch này cho thấy thân phận bèo bọt, bất hạnh của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến.
Số phận của Vũ Nương cũng là số phận chung của rất nhiều người phụ nữ khác trong xã hội phong kiến. Họ phải chịu đựng nhiều bất công, áp bức và bạo lực. Tư tưởng "Trọng nam khinh nữ" đã khiến cho người phụ nữ không được tôn trọng, không được hưởng những quyền lợi chính đáng của mình.
Ngày nay, xã hội đã đổi thay, vị trí của người phụ nữ đã được nâng cao. Họ được quyền bình đẳng với nam giới, được học hành, lao động và tham gia vào mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Tuy nhiên, vẫn còn đâu đó những hủ tục lạc hậu ảnh hưởng đến cuộc sống của người phụ nữ. Vì vậy, chúng ta cần lên án và đấu tranh chống lại những hủ tục đó, để người phụ nữ được sống hạnh phúc và trọn vẹn.
Tóm lại, số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa thật bấp bênh và đáng thương. Họ phải chịu nhiều bất công, áp bức và bạo lực. Tuy nhiên, họ vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp của mình, như công, dung, ngôn, hạnh. Ngày nay, xã hội đã đổi thay, vị trí của người phụ nữ đã được nâng cao. Chúng ta cần tiếp tục đấu tranh để bảo vệ quyền lợi của người phụ nữ, để họ được sống hạnh phúc và trọn vẹn.