18/08/2025
18/08/2025
Xuân Diệu – “ông hoàng thơ tình” của phong trào Thơ mới – đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả bằng những vần thơ nồng nàn, say đắm. Trong tập *Thơ thơ* (1938), bài thơ "Vội vàng" được xem là tuyên ngôn sống và yêu của một tâm hồn thiết tha, khao khát tận hưởng vẻ đẹp cuộc đời. Tác phẩm không chỉ thể hiện khát vọng sống, khát vọng tình yêu mãnh liệt, mà còn bộc lộ phong cách nghệ thuật đặc trưng và quan niệm mới mẻ về con người trong thơ Xuân Diệu.
Trước hết, "Vội vàng" thể hiện niềm say mê tha thiết với sự sống và vẻ đẹp trần thế. Ngay từ những câu mở đầu: “Tôi muốn tắt nắng đi/ Cho màu đừng nhạt mất/ Tôi muốn buộc gió lại/ Cho hương đừng bay đi”, Xuân Diệu đã bày tỏ khát vọng níu giữ thời gian, giữ lấy sắc hương của cuộc đời. Đó là khát vọng bất khả nhưng chan chứa tình yêu đời, tình yêu thiên nhiên. Với ông, trần gian là “thiên đường trên mặt đất”, là nơi mùa xuân, ong bướm, cành tơ, yến anh, hoa của đồng nội, lá của cành tươi… cùng tạo nên bức tranh tuyệt diệu. Niềm say mê ấy cho thấy Xuân Diệu không tìm kiếm hạnh phúc ở cõi mơ hồ, siêu hình, mà trân trọng ngay cuộc sống hiện tại.
Bài thơ cũng bộc lộ nỗi lo âu trước bước đi của thời gian. Xuân Diệu nhận thấy tuổi trẻ và tình yêu rất ngắn ngủi: “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua/ Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già.” Với cái nhìn tinh tế, ông phát hiện nghịch lí: tuổi trẻ vừa đến đã phai, hạnh phúc vừa có đã mất. Nỗi sợ hãi “chẳng bao giờ còn nữa” khiến Xuân Diệu càng khắc khoải, càng khát khao sống vội vàng để tận hưởng trọn vẹn từng giây phút.
Từ nhận thức ấy, Xuân Diệu cất lên tiếng gọi sống và yêu cuồng nhiệt: “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” Đó là lời bộc bạch táo bạo, dữ dội, chưa từng thấy trong thơ ca trung đại vốn thường kín đáo. Xuân Diệu quan niệm sống là phải hòa mình với dòng chảy của sự sống, tận hưởng mọi hương sắc của đất trời; yêu là yêu hết mình, yêu bằng cả xác thịt và tâm hồn. Khát vọng sống – yêu ấy vừa lãng mạn, vừa nhân bản, vừa mang màu sắc hiện đại.
Từ "Vội vàng", có thể thấy rõ phong cách nghệ thuật độc đáo của Xuân Diệu. Trước hết là giọng thơ say mê, nồng nàn, luôn dâng trào cảm xúc. Hình ảnh trong thơ ông mới mẻ, gợi cảm, giàu sức sống: ong bướm, yến anh, ánh sáng, hương thơm… đều căng tràn nhựa sống. Ngôn ngữ thơ giàu tính sáng tạo, nhiều câu mang sắc thái táo bạo, mạnh mẽ, thể hiện sự bứt phá khỏi lối diễn đạt ước lệ, khuôn sáo. Thơ Xuân Diệu luôn tràn đầy nhạc điệu dồn dập, khi gấp gáp, khi da diết, phù hợp với mạch cảm xúc của tác giả.
Quan trọng hơn, "Vội vàng" bộc lộ cái nhìn nhân văn mới mẻ về con người trong thơ Xuân Diệu. Ông không nhìn con người từ góc độ luân lí hay đạo lí, mà đặt con người trong mối quan hệ với thời gian và tuổi trẻ. Con người trong thơ ông khao khát được sống trọn vẹn, yêu say đắm, tận hưởng những giá trị của trần thế. Đây là một cách nhìn mới, hiện đại, gần gũi với tư tưởng nhân văn phương Tây và làm nên nét riêng của Xuân Diệu trong phong trào Thơ mới.
Tóm lại, qua bài thơ "Vội vàng", Xuân Diệu đã gửi gắm khát vọng sống và yêu tha thiết, đồng thời khẳng định phong cách nghệ thuật say mê, táo bạo, giàu sáng tạo cùng cái nhìn mới mẻ, nhân bản về con người. Chính điều đó khiến Xuân Diệu trở thành gương mặt tiêu biểu của Thơ mới, là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”, để lại cho đời những vần thơ bất tử về tình yêu và cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
31/08/2025
31/08/2025
Top thành viên trả lời