22/08/2025
22/08/2025
23/08/2025
Mỗi lần đọc lại bài thơ "Tiếng thu" của Lưu Trọng Lư, trong lòng tôi lại dâng lên một cảm xúc bâng khuâng khó tả… Bài thơ không chỉ vẽ nên một bức tranh mùa thu dịu dàng mà còn khơi gợi nỗi nhớ thương da diết về những điều đã xa. Tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh “Con nai vàng ngơ ngác / Đạp trên lá vàng khô”. Con nai như hiện lên rất gần gũi, rất hồn nhiên, vừa gợi cái đẹp trong trẻo của thiên nhiên, vừa khiến lòng người bồi hồi trước khoảnh khắc thu sang. Giọng thơ chậm rãi, tha thiết, nhịp điệu ngập ngừng… càng làm tăng thêm nét man mác buồn của mùa thu. Đọc "Tiếng thu", tôi không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời, mà còn như nghe thấy tiếng lòng của thi sĩ – một tâm hồn nhạy cảm, yêu tha thiết những rung động mỏng manh của cuộc sống. Bài thơ giúp tôi biết trân trọng hơn từng giây phút của hiện tại, biết nâng niu vẻ đẹp bình dị quanh mình. Và hơn hết, "Tiếng thu" đã gieo vào lòng tôi tình yêu mùa thu – mùa của nhớ thương, của mơ mộng, của những nỗi niềm sâu lắng khó nói thành lời…
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời