GaiaAiHoi
Bài thơ "Dáng Mẹ" sử dụng nhiều yếu tố nghệ thuật để tạo nên bức tranh sinh động về hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh vì gia đình.
A. Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về số lượng chữ trong mỗi dòng hay vần điệu cố định. Điều này giúp tác giả linh hoạt trong việc diễn đạt cảm xúc và suy tưởng, tạo nên sự tự nhiên, gần gũi với ngôn ngữ đời thường.
B. Tình cảm, cảm xúc (Nội dung của bài thơ): Bài thơ thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được sự vất vả, hi sinh thầm lặng của mẹ, đồng thời cũng thấy được niềm hạnh phúc giản dị mà mẹ tìm thấy trong cuộc sống bình dị.
C. Nhân vật trữ tình trong bài thơ: Nhân vật trữ tình là người con, đang bày tỏ lòng biết ơn và kính trọng đối với mẹ. Người con nhìn thấy mẹ qua những hành động hàng ngày, những gian nan vất vả nhưng vẫn giữ được nét đẹp tâm hồn, sự lạc quan và yêu thương dành cho gia đình.
D. Hình ảnh xuyên suốt bài thơ: Hình ảnh "dáng mẹ" là hình ảnh xuyên suốt bài thơ, tượng trưng cho sự bao dung, tần tảo, hy sinh của người phụ nữ Việt Nam. Dáng mẹ được miêu tả qua những chi tiết cụ thể như "chiếc lá tre gầy", "thân cò lặn lội", "cuốc cày sớm trưa", "nước mắt chảy ngược". Những hình ảnh này gợi lên sự vất vả, lam lũ nhưng cũng đầy nghị lực và kiên cường của người mẹ.
E. Biện pháp tu từ:
* Khổ 1:
* So sánh: "Mẹ chạy chỗ thóc chỉ vừa phơi xong - Nghĩ về dáng mẹ vẫn còn vẹn nguyên." So sánh dáng mẹ với "hạt khô" nhằm nhấn mạnh sự bền bỉ, kiên cường của mẹ. Hạt khô dù trải qua nắng mưa, gió bão vẫn giữ được vẻ đẹp thuần khiết, giống như mẹ dù phải gánh vác bao nhiêu khó khăn vẫn giữ trọn vẹn tấm lòng yêu thương, hy sinh cho gia đình.
* Ẩn dụ: "Hạt khô" ẩn dụ cho sự vững chãi, kiên cường của mẹ.
* Nhân hóa: "Thóc" được nhân hóa bằng động từ "chạy" nhằm tăng sức biểu cảm, khiến cho hình ảnh trở nên sinh động hơn. Hành động "chạy" thể hiện sự vội vã, tất bật của mẹ trong công việc đồng áng, đồng thời cũng thể hiện sự nhanh nhẹn, năng động của người phụ nữ Việt Nam.
* Khổ 2:
* Điệp ngữ: "Vẫn tròn thế" được lặp lại hai lần, nhấn mạnh sự tròn trịa, đầy đặn của vầng trăng, đồng thời cũng khẳng định sự trọn vẹn, thủy chung của tình mẫu tử. Vầng trăng tròn đầy soi sáng cả bầu trời đêm, giống như tình yêu thương của mẹ bao trùm, che chở cho con cái.
* Ẩn dụ: "Trăng" ẩn dụ cho sự ấm áp, dịu dàng của mẹ. Trăng mang đến ánh sáng, niềm vui và sự an toàn cho mọi người, tương tự như mẹ mang đến sự yêu thương, che chở và bảo vệ cho con cái.
G. Mạch cảm xúc và cảm hứng chủ đạo của bài thơ:
Mạch cảm xúc của bài thơ bắt đầu từ hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ, sau đó chuyển sang cảm giác biết ơn, trân trọng đối với mẹ. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt, đồng thời cũng thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ.