8 giờ trước
8 giờ trước
7 giờ trước
Mỗi buổi sáng, khi tiếng chuông báo thức vang lên, em lại bắt đầu một ngày mới với niềm vui được đến trường. Con đường từ nhà đến trường tuy không dài, nhưng đã trở nên vô cùng thân thuộc và gắn bó với em như một người bạn hiền.
Từ nhà em đến trường chỉ khoảng hơn một cây số. Con đường nhỏ rải nhựa, uốn lượn mềm mại qua những hàng cây xanh mát. Hai bên đường là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, những hàng rào hoa giấy đủ màu sắc khoe mình trong nắng sớm. Có những hôm trời se lạnh, những làn sương mỏng phủ trên mặt đường khiến cảnh vật trở nên mơ màng, huyền ảo.
Dọc con đường, em thường bắt gặp những cô bác đang quét sân, tưới cây, hay những em nhỏ tung tăng đến trường giống như em. Tiếng chim hót líu lo trên cành cây như bản nhạc đầu ngày thật vui tai. Gần đến trường là một con rạch nhỏ, nước trong veo, thỉnh thoảng có đàn cá bơi lội làm mặt nước gợn sóng lăn tăn. Cây cầu nhỏ bắc qua con rạch là nơi em và các bạn thường chào nhau mỗi sáng bằng những nụ cười rạng rỡ.
Mỗi ngày đi học qua con đường ấy, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng, thư thái. Em yêu từng gốc cây, từng góc nhỏ quen thuộc. Con đường không chỉ đưa em đến trường, mà còn mang theo bao kỷ niệm: những lần đi học cùng bạn, những hôm trời mưa phải nép vào mái hiên trú tạm, hay những ngày nắng chói chang vẫn rạng rỡ tiếng cười.
Con đường đến trường đã trở thành một phần trong ký ức tuổi thơ của em. Dù sau này có đi xa, em tin rằng mình vẫn sẽ nhớ mãi hình ảnh con đường ấy – nơi bắt đầu cho những giấc mơ và tri thức của cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
8 giờ trước
9 giờ trước
Top thành viên trả lời