Trong hàng triệu năm, con người chỉ biết quan sát bầu trời bằng mắt thường, sau đó phát triển kính thiên văn quang học, rồi đến kính thiên văn vô tuyến, tia X, tia gamma, và ngày nay là kính thiên văn...
0
Trả lời câu hỏi của Trịnh Minh Châu
Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Những bước tiến công nghệ trong việc quan sát vũ trụ từ mắt thường đến kính thiên văn quang học, vô tuyến, tia X, tia gamma và kính thiên văn không gian như Hubble hay James Webb đã làm thay đổi sâu sắc cách chúng ta hiểu về vũ trụ theo các cách sau:
1. Mở rộng phạm vi quan sát: Ban đầu chỉ quan sát được ánh sáng khả kiến, sau đó với kính thiên văn vô tuyến, tia X, tia gamma, chúng ta có thể phát hiện các hiện tượng và vật thể không thể nhìn thấy bằng mắt thường như lỗ đen, sóng vô tuyến từ các thiên hà xa xôi, tia gamma từ các vụ nổ năng lượng lớn.
2. Hiểu rõ hơn về cấu trúc và thành phần vũ trụ: Các bước tiến này giúp phát hiện ra các thành phần như vật chất tối, năng lượng tối, các loại bức xạ khác nhau, từ đó xây dựng mô hình vũ trụ học hiện đại.
3. Quan sát vũ trụ ở các thời điểm khác nhau: Kính thiên văn không gian như Hubble và James Webb có thể quan sát các thiên hà rất xa, tức là ánh sáng từ chúng đã đi hàng tỷ năm mới tới Trái Đất, giúp chúng ta nhìn lại quá khứ của vũ trụ.
Về giới hạn quan sát không gian, có khái niệm "chân trời vũ trụ" (cosmic horizon) hay "chân trời sự kiện" trong vũ trụ học, đó là giới hạn mà ánh sáng hoặc bất kỳ tín hiệu nào không thể vượt qua để đến được chúng ta do sự giãn nở của vũ trụ. Ví dụ:
- Chân trời vũ trụ quan sát được (observable universe) là vùng không gian mà ánh sáng từ đó đã kịp đến Trái Đất kể từ Big Bang, khoảng 13.8 tỷ năm trước. Vùng ngoài chân trời này vẫn tồn tại nhưng chúng ta không thể quan sát được.
- Ngoài ra, sự giãn nở tăng tốc của vũ trụ do năng lượng tối có thể làm cho một số vùng không gian ngày càng xa hơn và không thể quan sát được trong tương lai.
Tóm lại, mặc dù công nghệ quan sát ngày càng phát triển, vẫn tồn tại giới hạn vật lý về khả năng quan sát do tính chất của vũ trụ và sự giãn nở của nó. Tuy nhiên, với các công nghệ mới, chúng ta ngày càng hiểu sâu hơn về vũ trụ và có thể khám phá những điều chưa từng biết đến trước đây. Nếu bạn muốn, tôi có thể cung cấp thêm thông tin chi tiết về từng loại kính thiên văn hoặc các khái niệm về chân trời vũ trụ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5(0 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.