câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự. Đoạn trích kể lại cuộc đối thoại giữa ông Giuốc Đanh và bác phó may xoay quanh việc mua sắm trang phục. Tác giả sử dụng ngôn ngữ miêu tả hành động, cử chỉ, lời nói của nhân vật để tái hiện lại cảnh tượng hài hước, châm biếm thói hư tật xấu của những kẻ giàu có nhưng thiếu hiểu biết.
câu 2. Trong đoạn trích, ông Giuốc-đanh bực bội vì những điều sau:
* Sự hiểu lầm: Ông bị hiểu nhầm là muốn mua bộ lễ phục rẻ tiền do sự thiếu hiểu biết và ham muốn trở thành quý tộc. Điều này khiến ông cảm thấy khó chịu và xấu hổ.
* Tốn kém: Việc mua sắm bộ lễ phục đắt đỏ khiến ông lo lắng về việc tiêu tốn nhiều tiền bạc, đặc biệt khi ông chưa thực sự giàu có. Sự tiếc nuối và bất mãn càng tăng thêm khi ông phát hiện ra rằng bộ lễ phục chỉ là đồ rẻ tiền.
* Mất mặt: Ông Giuốc-đanh cảm thấy mất mặt khi bị mọi người cười chê vì bộ lễ phục rẻ tiền. Ông muốn được tôn trọng và coi trọng, nhưng lại bị đánh giá thấp bởi chính những người thợ may.
Những phản ứng của ông Giuốc-đanh cho thấy sự mâu thuẫn nội tâm giữa khát vọng trở thành quý tộc và thực tế phũ phàng. Ông cố gắng che giấu sự thật bằng cách tỏ ra vui vẻ, nhưng bên trong lại đầy nỗi buồn và thất vọng.
câu 3. Trong đoạn trích, nhân vật Giuốc-Đanh hiện lên là một người ngu dốt, thiếu hiểu biết và dễ bị lừa gạt. Ông ta sẵn sàng bỏ tiền ra mua những món đồ xa xỉ chỉ vì muốn được coi trọng và trở thành người giàu có, quyền lực. Tuy nhiên, sự ngu dốt và tham lam của Giuốc-Đanh đã khiến ông ta bị lợi dụng bởi những kẻ xấu xa.
Phân tích chi tiết:
* Ngu dốt và thiếu hiểu biết: Giuốc-Đanh không hề có kiến thức cơ bản về thời trang hay nghệ thuật. Ông ta dễ dàng bị thuyết phục bởi những lời nói hoa mỹ của bác phó may và tin rằng việc mặc những bộ quần áo đắt tiền sẽ giúp ông ta trở nên giàu có và quyền lực hơn.
* Dễ bị lừa gạt: Sự thiếu hiểu biết của Giuốc-Đanh khiến ông ta dễ dàng bị lừa gạt bởi những kẻ xấu xa. Bác phó may đã lợi dụng lòng tham và sự ngu dốt của Giuốc-Đanh để bán cho ông ta những bộ quần áo rẻ tiền nhưng lại được thổi phồng giá trị bằng những lời nói hoa mỹ.
* Tham lam và háo danh: Giuốc-Đanh luôn khao khát được trở thành người giàu có và quyền lực. Ông ta sẵn sàng bỏ tiền ra mua những món đồ xa xỉ chỉ vì muốn được coi trọng và khẳng định vị trí xã hội của mình. Điều này khiến ông ta dễ dàng bị lợi dụng bởi những kẻ xấu xa.
Qua đó, đoạn trích đã khắc họa thành công hình ảnh một nhân vật Giuốc-Đanh ngu dốt, thiếu hiểu biết và dễ bị lừa gạt, đồng thời cũng phản ánh thực trạng xã hội đương thời khi con người chạy theo hư danh và vật chất mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống.
câu 4. Trong đoạn trích, tác giả Mô-li-e đã sử dụng biện pháp tu từ trào phúng để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc. Biện pháp này được thể hiện qua việc sử dụng ngôn ngữ hài hước, mỉa mai, châm biếm nhằm phê phán thói hư tật xấu của nhân vật Giuốc-đanh - một người giàu có nhưng ngu dốt, thích khoe khoang, hám danh.
* Tạo tiếng cười: Tiếng cười được tạo ra bởi những hành động ngớ ngẩn, lố bịch của Giuốc-đanh khi cố gắng trở thành quý tộc. Ví dụ: Giuốc-đanh mặc bộ lễ phục ngược, tự xưng là "ông lớn", "cụ lớn", "đức ông"... Những hành động này khiến khán giả bật cười vì sự ngây thơ, ngốc nghếch của nhân vật.
* Phê phán thói hư tật xấu: Tác giả sử dụng tiếng cười để chế giễu thói háo danh, ưa nịnh, thiếu hiểu biết của Giuốc-đanh. Qua đó, tác phẩm phản ánh thực trạng xã hội thời bấy giờ, nơi mà những kẻ giàu có nhưng kém hiểu biết dễ dàng bị lừa gạt, lợi dụng.
* Thể hiện quan điểm của tác giả: Thông qua việc miêu tả Giuốc-đanh, Mô-li-e muốn gửi gắm thông điệp về sự cần thiết của tri thức, đạo đức và bản lĩnh trong cuộc sống. Ông phê phán những người chỉ chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng mà bỏ quên giá trị cốt lõi bên trong.
Biện pháp trào phúng trong đoạn trích đã góp phần tạo nên tính giải trí cao cho vở kịch, đồng thời truyền tải thông điệp sâu sắc về cuộc sống và con người.
câu 5. Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với bản thân từ nội dung đoạn trích là sự cần thiết của việc hiểu rõ giá trị và vai trò của đồng tiền trong cuộc sống. Đồng tiền mang lại nhiều lợi ích, giúp con người đáp ứng nhu cầu cơ bản và tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc sống. Tuy nhiên, việc sử dụng đồng tiền cũng đòi hỏi sự cân nhắc và trách nhiệm. Chúng ta cần biết tiết kiệm, đầu tư và chia sẻ đồng tiền một cách hợp lý để đạt được mục tiêu cá nhân và đóng góp tích cực cho xã hội.