Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh đã khắc họa hình ảnh dân chài với những nét đẹp khỏe khoắn, mạnh mẽ gắn liền với cuộc sống lao động hàng ngày trên biển. Qua ngòi bút tài hoa của nhà thơ, hình ảnh người dân chài hiện lên thật chân thực và sinh động. Họ là những người con của biển cả, mang trong mình sức sống dẻo dai, bền bỉ và lòng kiên trì, gan dạ.
Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả đã miêu tả khung cảnh ra khơi vào buổi sáng sớm, khi trời trong gió nhẹ, sớm mai hồng. Con thuyền được so sánh như con tuấn mã, phi nhanh ra ngoài biển lớn. Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng, rướn thân trắng bao la thâu góp gió. Biện pháp tu từ so sánh, nhân hóa kết hợp với những động từ mạnh đã tạo nên một hình ảnh con thuyền tràn đầy sức sống, mạnh mẽ vượt Trường Giang, canh cánh giữa muôn trùng sóng nước.
Đến khổ thơ thứ hai, tác giả lại tập trung miêu tả hình ảnh dân chài lưới. Đó là những con người mang vẻ đẹp khỏe khoắn, mạnh mẽ sau một chuyến ra khơi vất vả. Dân chài lưới có làn da ngăm rám nắng, thân hình nồng thở vị xa xăm. Họ mang mùi nồng mặn của biển cả, của muối, của gió, của nắng. Đôi mắt họ nhìn đời nhìn người chất phác, hiền lành. Bước đi của họ vững chãi, rắn rỏi, in dấu trên bãi cát.
Hình ảnh dân chài lưới còn được tác giả khắc họa qua những hoạt động thường nhật của họ. Sau một đêm dài lênh đênh trên biển, khi trở về, họ mang theo những con cá tươi ngon thân bạc trắng. Đó là thành quả lao động mà họ đã gặt hái được. Dù cơ thể thấm đẫm vị mặn mòi của biển cả, dù đôi bàn tay thô ráp chai sần, nhưng họ vẫn luôn giữ được tinh thần lạc quan, niềm vui và tự hào.
Có thể nói, hình ảnh dân chài lưới trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh là một biểu tượng đẹp đẽ cho sức sống và tinh thần lao động của người dân vùng biển. Qua ngòi bút tài hoa của nhà thơ, hình ảnh ấy đã được khắc họa một cách chân thực, sinh động, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng.