4 giờ trước
4 giờ trước
3 giờ trước
Khổ thơ cuối của Bếp lửa mở ra một không gian rộng lớn, nơi người cháu đã trưởng thành, đi xa và có thể hòa mình vào “ngọn khói trăm tàu”, “lửa trăm nhà”, “niềm vui trăm ngả”. Đó là hình ảnh của cuộc sống hiện đại, sôi động và đầy đủ, nhưng giữa tất cả những phồn hoa ấy, ký ức về người bà vẫn cháy bền bỉ trong tim cháu. Câu hỏi “Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa…” vừa như lời tự nhắc nhở, vừa là nỗi niềm thương nhớ và biết ơn khôn nguôi. Bếp lửa của bà không chỉ là nguồn ấm áp của gia đình mà còn tượng trưng cho cội nguồn, cho tình thương nuôi dưỡng tâm hồn người cháu trong những năm tháng gian khó. Dẫu đi xa, người cháu không bao giờ quên bếp lửa yêu thương, cũng như không thể quên công ơn, sự hy sinh lặng lẽ của bà. Khổ thơ khép lại mà dư âm vẫn ngân vang, nhắc nhở mỗi chúng ta hãy gìn giữ truyền thống, trân trọng những bàn tay đã nhóm lên ngọn lửa yêu thương trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời