Bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm đặc sắc, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả. Qua hình ảnh sóng, tác giả đã khéo léo thể hiện những cung bậc cảm xúc phức tạp trong tâm hồn người con gái khi yêu.
Mở đầu bài thơ, Xuân Quỳnh đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, lãng mạn bằng hình ảnh sóng biển. Sóng biển được miêu tả như một dòng chảy bất tận, luôn chuyển động, lúc dữ dội, lúc dịu êm. Hình ảnh này cũng chính là ẩn dụ cho tâm trạng của người con gái khi yêu. Khi thì mãnh liệt, nồng nàn, khi thì dịu dàng, e ấp.
Tiếp theo, tác giả đã sử dụng những cặp từ đối lập như "dữ dội - dịu êm", "ồn ào - lặng lẽ" để thể hiện sự tương phản trong tâm trạng của người con gái. Lúc thì họ mạnh mẽ, quyết đoán, lúc thì lại yếu đuối, e ngại. Điều này cho thấy sự phức tạp, đa chiều trong tâm lý của người phụ nữ khi yêu.
Cuối cùng, tác giả đã khẳng định tình yêu là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý. Dù có bao nhiêu khó khăn, thử thách, tình yêu vẫn luôn tồn tại và trường tồn mãi mãi.
Về nghệ thuật, bài thơ "Sóng" được viết theo thể thơ năm chữ, với cách ngắt nhịp linh hoạt, phù hợp với việc diễn tả tâm trạng nhân vật trữ tình. Giọng điệu thơ biến đổi linh hoạt, từ nhẹ nhàng, sâu lắng đến sôi nổi, mãnh liệt. Hình ảnh ẩn dụ, so sánh được sử dụng một cách tinh tế, góp phần làm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng thành công các biện pháp tu từ như nhân hóa, đối lập,... để làm nổi bật chủ đề của bài thơ.
Nhìn chung, bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm hay, thể hiện tài năng và tâm hồn nhạy cảm của tác giả. Bài thơ đã để lại trong lòng độc giả nhiều cảm xúc sâu lắng về tình yêu.