Câu chuyện Vợ Chồng A Phủ của Tô Hoài kể về cuộc đời của Mị, một cô gái trẻ đẹp, tài năng nhưng bị bắt cóc và ép làm vợ của A Phủ, một chàng trai nghèo khổ. Qua đó, tác giả đã khắc họa rõ nét cuộc sống khốn khổ, bất công của người dân miền núi dưới chế độ phong kiến. Trong đoạn trích trên, chúng ta thấy được sự thay đổi trong tâm trạng của Mị từ một người cam chịu, chấp nhận thân phận nô lệ đến một người khao khát tự do, hạnh phúc.
Mị vốn là một cô gái xinh đẹp, tài hoa, nhưng vì món nợ truyền kiếp của cha mẹ, cô bị bắt cóc và ép làm dâu gạt nợ cho nhà thống lí Pá Tra. Cuộc sống của Mị ở nhà thống lí là chuỗi ngày đen tối, tủi nhục. Cô bị bóc lột sức lao động, bị đày đọa về thể xác và tinh thần. Mị sống như một con vật, không có niềm vui, không có hy vọng.
Tuy nhiên, trong lòng Mị vẫn luôn âm ỉ ngọn lửa của khát vọng tự do, hạnh phúc. Khi nhìn thấy A Phủ bị trói đứng chờ chết, Mị đã thức tỉnh, nhận ra sự bất công của xã hội phong kiến. Cô đã dũng cảm cắt dây trói cứu A Phủ và cùng anh trốn khỏi nhà thống lí. Hành động của Mị thể hiện sự thức tỉnh, khao khát tự do mãnh liệt của cô.
Trong đoạn trích, Mị được miêu tả qua những hành động, cử chỉ, tâm trạng. Ban đầu, Mị im lặng, chấp nhận số phận, cam chịu trước những bất công mà cô phải gánh chịu. Tuy nhiên, khi nhìn thấy A Phủ bị trói đứng chờ chết, Mị đã thức tỉnh, nhận ra sự bất công của xã hội phong kiến. Cô đã dũng cảm cắt dây trói cứu A Phủ và cùng anh trốn khỏi nhà thống lí. Hành động của Mị thể hiện sự thức tỉnh, khao khát tự do mãnh liệt của cô.
Qua nhân vật Mị, Tô Hoài đã thể hiện một cách sâu sắc nỗi khổ của người dân miền núi dưới chế độ phong kiến. Đồng thời, tác giả cũng khẳng định sức mạnh nội tâm, khả năng vượt lên nghịch cảnh của con người. Mị là một biểu tượng cho tinh thần đấu tranh chống lại áp bức, bất công.
Ngoài ra, đoạn trích còn cho thấy sự đối lập giữa hai nhân vật Mị và Dì Hảo. Dì Hảo là một người phụ nữ hiền lành, chăm chỉ, nhưng lại phải chịu đựng sự bất công, bạo lực từ phía chồng. Dì Hảo cam chịu, không dám phản kháng, chấp nhận số phận của mình. Điều này cho thấy sự khác biệt trong cách ứng xử của hai nhân vật trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Mị và Dì Hảo đều là những nạn nhân của xã hội phong kiến. Tuy nhiên, họ có những cách ứng xử khác nhau trước những khó khăn, thử thách. Mị đã thức tỉnh, đấu tranh chống lại áp bức, bất công, còn Dì Hảo lại cam chịu, chấp nhận số phận. Sự khác biệt này cho thấy sức mạnh nội tâm, khả năng vượt lên nghịch cảnh của con người.
Như vậy, qua nhân vật Mị, Tô Hoài đã thể hiện một cách sâu sắc nỗi khổ của người dân miền núi dưới chế độ phong kiến. Đồng thời, tác giả cũng khẳng định sức mạnh nội tâm, khả năng vượt lên nghịch cảnh của con người. Mị là một biểu tượng cho tinh thần đấu tranh chống lại áp bức, bất công.