Bài thơ "Cánh đồng" của nhà thơ Nguyễn Thị Ngân Hoa đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, gồm ba khổ, mỗi khổ có bốn câu. Qua đó, tác giả đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ nên khung cảnh cánh đồng rộng lớn, mênh mông:
"Cánh đồng mùa thu, lúa chín vàng
Dòng sông uốn lượn, nước xanh trong
Bầu trời cao vút, mây trắng bồng bềnh"
Tác giả đã sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi để miêu tả vẻ đẹp của cánh đồng. Cánh đồng lúa chín vàng rực rỡ, trải dài bất tận, tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng. Dòng sông uốn lượn, nước trong veo, phản chiếu bầu trời xanh ngắt. Bầu trời cao vời vợi, đám mây trắng bồng bềnh trôi nhẹ nhàng. Bức tranh thiên nhiên ấy thật yên bình, thanh tĩnh, khiến lòng người thêm thư thái. Tiếp theo, tác giả đã miêu tả sự chuyển mình của đất trời khi sang thu:
"Nắng chiều tà, gió heo may thổi
Lá vàng rơi rụng, cây bàng thay áo mới"
Nắng chiều tà dịu dàng, ánh lên màu vàng cam rực rỡ. Gió heo may se lạnh, mang theo hương thơm của lá vàng rơi rụng. Cây bàng thay áo mới, khoác lên mình chiếc áo đỏ rực rỡ. Tất cả tạo nên một bức tranh mùa thu lãng mạn, trữ tình. Cuối cùng, tác giả đã bộc lộ tâm trạng của mình trước vẻ đẹp của thiên nhiên:
"Tôi đứng giữa cánh đồng, lòng ngập tràn hạnh phúc
Cảm nhận hơi thở của đất trời, của cuộc sống"
Nhân vật trữ tình đứng giữa cánh đồng, lòng ngập tràn hạnh phúc. Họ cảm nhận được hơi thở của đất trời, của cuộc sống. Đó là niềm vui, sự lạc quan, yêu đời. Bài thơ "Cánh đồng" đã thể hiện tình yêu thiên nhiên tha thiết của tác giả. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh thơ mộng, giàu sức gợi để khắc họa vẻ đẹp của cánh đồng mùa thu. Đồng thời, qua đó, tác giả cũng bộc lộ tâm trạng vui tươi, phấn khởi của con người trước vẻ đẹp của thiên nhiên.