Bài thơ "Đồng Chí" của nhà thơ Chính Hữu là một tác phẩm tiêu biểu viết về đề tài người lính trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ đã thể hiện thành công tình đồng chí, đồng đội thắm thiết, sâu nặng của những người lính cách mạng trong kháng chiến.
Ngay từ những câu thơ mở đầu, tác giả đã khắc họa cơ sở hình thành nên tình đồng chí:
"Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá"
Hai câu thơ đã cho thấy sự tương đồng về hoàn cảnh xuất thân của những người lính. Họ đều là những người nông dân chất phác, hiền lành của vùng quê nghèo khó. Trước Cách mạng tháng Tám, họ vốn chẳng hề quen biết nhau, nhưng ở họ có chung một mục đích cao cả: chiến đấu để bảo vệ Tổ quốc. Và chính tình yêu nước tha thiết đã gắn kết họ lại với nhau, trở thành những người đồng chí thân thiết:
"Súng bên súng đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ"
Hình ảnh "Súng bên súng đầu sát bên đầu" là một hình ảnh giàu sức gợi, gợi lên tư thế sẵn sàng chiến đấu của những người lính. Họ luôn kề vai sát cánh, cùng nhau vào sinh ra tử, chia ngọt sẻ bùi. Trong hoàn cảnh khắc nghiệt, thiếu thốn, họ vẫn luôn ấm áp bởi tình yêu thương, sự đồng cảm, thấu hiểu. Câu thơ "Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ" đã thể hiện sự gắn bó, chia sẻ giữa hai người lính trong cuộc sống chiến đấu gian khổ.
Tình đồng chí của những người lính còn được thể hiện ở sự đồng cam cộng khổ, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, thử thách:
"Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày"
Trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, những người lính phải chịu nhiều khó khăn, thiếu thốn. Tuy nhiên, họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời, vượt lên trên mọi gian khổ. Hình ảnh "áo anh rách vai", "quần tôi có vài mảnh vá", "chân không giày" đã gợi lên cuộc sống vật chất giản dị, thiếu thốn của những người lính. Nhưng dù vậy, họ vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời: "Miệng cười buốt giá".
Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng hình ảnh đẹp rực sáng:
"Đầu súng trăng treo"
Hình ảnh "đầu súng trăng treo" là một hình ảnh thơ mộng, lãng mạn, gợi lên vẻ đẹp trữ tình của người lính trong hoàn cảnh chiến tranh khắc nghiệt. Trăng là biểu tượng của hòa bình, của cái đẹp. Hình ảnh "đầu súng trăng treo" đã tạo nên một sự tương phản thú vị, làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của người lính. Họ là những người chiến sĩ kiên cường, bất khuất, nhưng cũng rất lãng mạn, yêu đời.
Tóm lại, bài thơ "Đồng Chí" của Chính Hữu đã khắc họa thành công tình đồng chí, đồng đội cao đẹp, thiêng liêng của những người lính cách mạng trong kháng chiến. Tình đồng chí ấy được xây dựng trên cơ sở chung một lí tưởng, chung một mục đích chiến đấu, chung một hoàn cảnh sống và chiến đấu. Nó đã trở thành nguồn động lực to lớn giúp họ vượt qua mọi khó khăn, thử thách, giành thắng lợi trong cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc.