Nắng mới, một trong những tác phẩm tiêu biểu của Lưu Trọng Lư, đã khắc họa thành công bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp và tâm trạng bồi hồi, nhớ nhung của nhân vật trữ tình. Bài thơ được viết theo thể thơ bảy chữ, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời thường.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã gợi mở khung cảnh thiên nhiên mùa xuân qua hình ảnh "nắng mới hắt bên song". Nắng mới là ánh nắng đầu xuân, ấm áp và dịu dàng, mang đến sức sống cho vạn vật. Hình ảnh "hắt bên song" gợi lên không gian rộng rãi, thoáng đãng. Trong không gian ấy, thấp thoáng bóng dáng con người:
"Tôi thấy mẹ tôi chưa xoá hết hương trời"
Câu thơ sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, khiến cho hình ảnh "mẹ tôi" trở nên lung linh, huyền ảo hơn. Hương trời ở đây có thể hiểu là hương thơm của đất trời, của mùa xuân, của tuổi trẻ. Mẹ tôi như đang lưu giữ lại hương thơm ấy, để rồi mỗi khi nắng mới về, hương thơm ấy lại lan tỏa khắp căn nhà.
Tiếp theo, tác giả tiếp tục miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân qua hình ảnh "gió bay trên kìa". Gió là một hiện tượng tự nhiên, nhưng trong bài thơ này, gió lại được nhân hóa, trở thành một sinh thể có hồn. Gió bay trên cao, mang theo hơi thở của mùa xuân, của sự sống.
Kết thúc bài thơ, tác giả bày tỏ nỗi nhớ da diết của mình đối với quê hương, với mẹ:
"Nhớ sao lớp học i tờ
Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan"
Hai câu thơ cuối cùng đã thể hiện rõ nét tâm trạng bồi hồi, nhớ nhung của nhân vật trữ tình. Lớp học i tờ là nơi gắn bó với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Đồng khuya đuốc sáng là hình ảnh quen thuộc trong những đêm liên hoan văn nghệ ở làng quê. Tất cả những kỉ niệm ấy đều in sâu vào tâm trí của nhân vật trữ tình, khiến cho lòng ông luôn bồi hồi, xao xuyến.
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện được vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân và tình cảm gia đình thiêng liêng, sâu sắc.