Tình mẫu tử là một chủ đề quen thuộc trong văn học Việt Nam, và hai tác giả Thạch Lam và Nguyễn Ngọc Tư đã góp phần làm giàu thêm kho tàng văn học này bằng hai tác phẩm "Nhà mẹ Lê" và "Làm mẹ". Hai đoạn trích này đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ trong hai thời kỳ khác nhau, nhưng đều toát lên vẻ đẹp cao quý của tình mẫu tử.
Trong "Nhà mẹ Lê", Thạch Lam đã xây dựng hình ảnh Mẹ Lê - một người phụ nữ nông dân nghèo khổ, đông con. Cuộc sống của gia đình Mẹ Lê vô cùng cơ cực, thiếu thốn. Bà phải làm lụng vất vả, bán mặt cho đất bán lưng cho trời để nuôi đàn con thơ. Dù cuộc sống khó khăn, Mẹ Lê vẫn hết mực yêu thương, chăm sóc con cái. Bà sẵn sàng hy sinh bản thân, chịu đựng gian khổ để con cái được no đủ. Hình ảnh Mẹ Lê gợi lên trong lòng người đọc sự cảm phục và xót xa trước số phận bi thảm của người phụ nữ nông thôn xưa.
Trong "Làm mẹ", Nguyễn Ngọc Tư lại khắc họa hình ảnh Dì Diệu - một người phụ nữ không thể sinh con do bệnh tật. Dì Diệu đã quyết định nhờ người mang thai hộ để thực hiện ước mơ làm mẹ. Tuy nhiên, hành trình làm mẹ của Dì Diệu không hề dễ dàng. Cô phải đối mặt với những khó khăn, thử thách trong việc chăm sóc đứa trẻ không phải con ruột của mình. Qua đó, tác giả đã thể hiện sự phức tạp của tình mẫu tử trong xã hội hiện đại.
Cả hai đoạn trích đều thể hiện tình mẫu tử cao đẹp, sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Tuy nhiên, họ lại thể hiện tình mẫu tử ấy trong những hoàn cảnh khác nhau, phản ánh những nét đặc trưng của thời đại.
Mẹ Lê là biểu tượng của tình mẫu tử truyền thống, nơi người mẹ sẵn sàng hy sinh bản thân vì con cái. Bà là hình ảnh tiêu biểu cho những người phụ nữ nông thôn xưa, chịu đựng gian khổ, lam lũ để nuôi dưỡng con cái khôn lớn. Trong hoàn cảnh nghèo khó, Mẹ Lê vẫn giữ vững tình yêu thương, sự bao bọc, che chở cho đàn con thơ.
Còn Dì Diệu lại là hình ảnh của tình mẫu tử hiện đại, nơi người mẹ phải đối mặt với những thử thách mới mẻ. Dì Diệu phải vượt qua những rào cản về y học, xã hội để thực hiện ước mơ làm mẹ. Hành động của Dì Diệu thể hiện sự dũng cảm, dám đương đầu với nghịch cảnh để tìm kiếm hạnh phúc.
Tuy nhiên, dù ở thời đại nào, tình mẫu tử vẫn luôn là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý. Nó là sợi dây gắn kết giữa mẹ và con, là nền tảng cho sự phát triển của mỗi cá nhân.
Qua hai đoạn trích, chúng ta càng thêm trân trọng và nâng niu tình mẫu tử. Hãy biết ơn và yêu thương mẹ của mình, bởi họ là người đã dành trọn vẹn cuộc đời để chăm sóc, nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn.