Nguyễn Ngọc Tư là cây bút trẻ của mảnh đất Cà Mau xinh đẹp, với tài văn chương đem đến cho độc giả sự mềm mại, bình dị, gần gũi đậm chất Nam bộ. Các tác phẩm của nhà văn mang đẫm cái chất miền quê, tình của làng của đất xoay quanh những câu chuyện đời thường nhưng lại có sức hút đặc biệt lôi cuốn vì bởi cái nhìn đầy chân thật và nhân hậu về những mảnh đời bất hạnh có cuộc đời đầy éo le. Trong đó, truyện ngắn "Cải ơi" ám ảnh người đọc về số phận con người, về sự tàn phá khủng khiếp của chiến tranh sau khi đi qua mỗi vùng đất. Và hơn hết là tấm lòng yêu thương con người của tác giả, khi mang đến một bức tranh hiện thực nhưng ấm áp tình người. Đặc biệt, nghệ thuật tự sự đã góp phần không nhỏ tạo nên thành công trong tác phẩm này.
Tác phẩm "Cải ơi" như một câu chuyện cổ tích về cuộc hành trình tìm kiếm con gái của ông Năm Nhỏ. Cuộc hành trình của ông Năm Nhỏ được bắt đầu từ những kí ức về đứa con gái bé bỏng bị bắt cóc năm nào. Ông Năm Nhỏ có một cô con gái tên là Cải, nhưng trong một lần sơ ý nó đã bị lạc mất. Kể từ ngày nó biến mất, ông bà Năm không ngừng tìm kiếm đứa con yêu quý của mình. Họ đi rất nhiều nơi, hỏi thăm rất nhiều người, nhưng vẫn chưa có tin tức gì về Cải. Một hôm, ông Năm Nhỏ đang ngồi nghỉ bên vệ đường thì thấy một cô gái giống Cải đi ngang qua. Ông liền gọi lại và nhận ra rằng đó chính là con gái mình. Tuy nhiên, cô gái kia lại không nhận ra ông và cho rằng ông bị điên. Ông Năm Nhỏ vô cùng đau đớn và thất vọng, ông liền bỏ đi và tiếp tục hành trình tìm kiếm con gái.
Trong suốt cuộc hành trình, ông Năm Nhỏ đã gặp rất nhiều khó khăn và thử thách. Có lúc ông bị ốm nặng, có lúc ông bị kẻ xấu lừa gạt. Nhưng ông vẫn không nản chí, vẫn kiên trì tìm kiếm con gái. Cuối cùng, sau bao nhiêu năm tháng vất vả, ông Năm Nhỏ đã tìm thấy Cải. Lúc này, Cải đã trưởng thành và trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Hai cha con gặp nhau trong niềm vui sướng khôn xiết.
Truyện ngắn "Cải ơi" mang đậm dấu ấn cá nhân của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Tác phẩm đã thể hiện tài năng quan sát tinh tế, khả năng phân tích tâm lý nhân vật sâu sắc và ngòi bút trữ tình đằm thắm của nhà văn. Nghệ thuật tự sự trong tác phẩm đã góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm.
Trước hết, nghệ thuật xây dựng nhân vật trong "Cải ơi" rất đặc sắc. Các nhân vật trong truyện đều được khắc họa một cách chân thực và sinh động. Ông Năm Nhỏ là một người nông dân nghèo khổ, lam lũ nhưng lại có tình yêu thương con vô bờ bến. Ông sẵn sàng bỏ nhà cửa, ruộng vườn để đi tìm con gái. Thàn là một thanh niên tốt bụng, giàu lòng trắc ẩn, luôn giúp đỡ ông Năm Nhỏ trên hành trình tìm con. Diễm Thương là một cô gái có quá khứ bất hạnh, luôn khao khát tình cảm gia đình.
Thứ hai, nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật trong "Cải ơi" cũng rất xuất sắc. Nhà văn đã miêu tả tâm trạng của ông Năm Nhỏ khi nhớ về đứa con gái bị lạc mất, nỗi đau đớn, tuyệt vọng khi không tìm thấy con, niềm vui sướng khôn xiết khi gặp lại con,... Tất cả những cung bậc cảm xúc ấy đều được nhà văn miêu tả một cách chân thực và sâu sắc.
Ngoài ra, nghệ thuật kể chuyện trong "Cải ơi" cũng rất hấp dẫn. Truyện được kể theo ngôi thứ ba, giúp người đọc có cái nhìn khách quan về các nhân vật. Cách kể chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa thực tại và mộng mơ cũng góp phần tạo nên chiều sâu cho tác phẩm.
Nhìn chung, "Cải ơi" là một truyện ngắn hay và ý nghĩa. Tác phẩm đã thể hiện tình yêu thương con vô bờ bến của người cha, đồng thời cũng lên án những hậu quả của chiến tranh.
Tóm lại, nghệ thuật tự sự trong truyện ngắn "Cải ơi" của Nguyễn Ngọc Tư đã góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm. Qua tác phẩm, chúng ta càng thêm trân trọng tình yêu thương con của người cha, đồng thời cũng thêm yêu mến và khâm phục tài năng của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.