câu 25: a) Nam Cao là một trong những cây bút tiêu biểu của dòng văn học hiện thực phê phán ở Việt Nam. Bằng tài năng của mình, ông đã viết nên những truyện ngắn giàu tinh thần nhân đạo cùng với nghệ thuật trần thuật độc đáo như Chí Phèo, Một Bữa No, Tư Cách Mõ... Trong số đó, nổi bật nhất chính là truyện ngắn Lang Rận.
b) Truyện ngắn Lang Rận kể về cuộc đời bi thảm của anh Lang Rận và mụ Lợi, hai con người xấu xí nương tựa vào nhau. Họ bị bà Cựu và cô Đính khinh rẻ, rình mò rồi làm nhục. Cuối cùng, Lang Rận đã chọn cái chết để giải thoát cho mình khỏi bi kịch.
c) Lang Rận là một trong những truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Nam Cao, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Tác phẩm có nhiều thành công về mặt nghệ thuật, cho thấy tài năng và tinh thần nhân đạo của người viết.
d) Tác phẩm Lang Rận được kể từ ngôi thứ ba với điểm nhìn toàn tri, có thể soi chiếu vào nội tâm của tất cả các nhân vật. Bên cạnh đó, mạch truyện cũng bị xáo trộn, không theo trật tự thời gian. Đây là những yếu tố nghệ thuật làm nên sự đặc sắc của truyện.
câu 26: Với tài năng nghệ thuật bậc thầy của mình, Nam Cao đã rất thành công khi xây dựng một hệ thống điểm nhìn và phá vỡ mạch trần thuật truyền thống trong truyện ngắn "Lặng lẽ". Qua đó, ông không chỉ phơi bày một cách bi kịch của những con người nhỏ bé, đáng thương, không được công nhận mà còn thể hiện được tư duy tự sự của mình: Bên cạnh việc lại cuộc đời nhân vật, ông còn đi sâu mổ xẻ, lý giải những sâu xa đã đẩy họ vào bi kịch, để rồi cất lên tiếng nói trân trọng, xót thương cho phẩm giá con người.
Truyện ngắn "Lặng lẽ" của Nam Cao xoay quanh cuộc sống của nhân vật chính - anh thanh niên làm nghề lái xe buýt đường dài. Anh ta là một người có tâm hồn nhạy cảm, dễ xúc động trước những điều bình dị trong cuộc sống. Tuy nhiên, anh cũng phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách trong công việc của mình.
Điểm nhìn của tác giả trong truyện ngắn này chủ yếu tập trung vào góc độ nội tâm của nhân vật chính. Tác giả sử dụng ngôi thứ nhất để trực tiếp bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật, giúp độc giả hiểu rõ hơn về tâm trạng, tính cách của anh ta. Đồng thời, tác giả cũng sử dụng ngôi thứ ba để miêu tả ngoại hình, hành động của nhân vật, tạo nên sự đa chiều cho nhân vật.
Mạch kể của truyện ngắn "Lặng lẽ" được kể theo trình tự thời gian tuyến tính, bắt đầu từ lúc nhân vật chính bắt đầu ngày mới cho đến khi kết thúc công việc. Mạch kể này giúp độc giả theo dõi diễn biến câu chuyện một cách logic, đồng thời cũng tạo nên sự hấp dẫn, lôi cuốn cho tác phẩm.
Bên cạnh việc khai thác nội tâm nhân vật, Nam Cao còn chú ý đến việc khám phá những vấn đề xã hội như áp lực công việc, tình yêu, gia đình,... Những vấn đề này được thể hiện một cách chân thực, sâu sắc, góp phần nâng cao giá trị nhân văn cho tác phẩm.
Nhìn chung, truyện ngắn "Lặng lẽ" của Nam Cao là một tác phẩm xuất sắc, thể hiện tài năng nghệ thuật bậc thầy của ông. Tác phẩm đã khắc họa thành công hình ảnh một con người bình thường nhưng đầy nghị lực, vượt qua mọi khó khăn để tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.