11/10/2025
10 giờ trước
Bài thơ "Vịnh cây vông" của Nguyễn Công Trứ là một tác phẩm nghệ thuật mang tính chất trào phúng, được viết dưới hình thức vịnh câu đối. Bài thơ miêu tả về cây vông và sử dụng cây vông như một biểu tượng để phê phán những người không có giá trị thực sự trong xã hội.
Trong bài thơ, tác giả miêu tả cây vông như một loại cây không đáng để trồng và chăm sóc. Cây vông cao lớn nhưng không có giá trị, khi già trở nên xốp xáp và không còn ruột gan, chỉ còn lại gai chông. Tác giả cũng phê phán những người ra tài nhưng không đáng để ngưỡng mộ, chỉ dựa vào chốn phiên ly để đỡ lòng. Bài thơ cũng nhấn mạnh rằng, mỗi người sinh ra đã có nòi nào thì giống nấy, không thể thay đổi được. Ngay cả khi khen ngợi cho những người như cây vông, cũng chỉ là trổ ra những bông hoa không có ý nghĩa thực sự. Từ ngôn ngữ và hình ảnh trong bài thơ, tác giả sử dụng những từ ngữ tươi sáng, tươi vui để miêu tả cây vông và những người không đáng để ngưỡng mộ. Tuy nhiên, qua sự tương phản giữa sự tươi vui của cây vông và sự tàn phá của thời gian, tác giả cũng biểu đạt tâm trạng và tình cảm của người thơ. Từ bài thơ "Vịnh cây vông" của Nguyễn Công Trứ, chúng ta có thể thấy ý nghĩa về sự tàn phá của thời gian và sự đổi thay của cuộc sống. Bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta không nên chỉ nhìn vào bề ngoài mà quan trọng hơn là giá trị thực sự của mỗi người và mỗi vật.
Tóm lại, bài thơ "Vịnh cây vông" của Nguyễn Công Trứ là một tác phẩm trào phúng, phê phán những người không có giá trị thực sự trong xã hội. Từ bài thơ, chúng ta có thể rút ra được ý nghĩa về sự tàn phá của thời gian và sự đổi thay của cuộc sống
10 giờ trước
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của dân tộc, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng nhẹ nhàng mà sâu cay. Trong số những tác phẩm châm biếm của ông, bài “Vịnh cây vông” là một sáng tác tiêu biểu, mượn hình tượng cây cối để nói chuyện con người, phê phán thói đời giả tạo trong xã hội phong kiến.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ giới thiệu hình ảnh cây vông – một loại cây cao lớn, nhưng “cao lớn làm chi những thứ vông”. Câu thơ vừa là lời tả, vừa là lời chê: cây tuy cao mà vô dụng. Tiếp đến, tác giả mượn đặc điểm của cây để ngụ ý về con người: “Tuổi tác càng già, già xốp xáp, / Ruột gan không có, có gai chông.” Cây vông bên ngoài tưởng chắc chắn nhưng ruột rỗng, chỉ có gai nhọn, gợi hình ảnh những kẻ chỉ có vẻ ngoài oai vệ mà tâm hồn trống rỗng, độc ác, nhỏ nhen. Hai câu thơ sau: “Ra tài lường đống không nên mặt, / Dựa chốn phiên ly chút đỗ lòng” tiếp tục châm biếm những kẻ bất tài, không làm nên việc gì lớn, chỉ biết dựa dẫm nơi quyền quý để có chút danh hão. Cuối cùng, hai câu kết “Đã biết nòi nào thì giống nấy, / Khen cho rứa cũng trổ ra bông” là tiếng cười mỉa mai chua chát: những kẻ vốn tầm thường, giả dối thì dù có tô vẽ, khoe khoang cũng không thể trở nên cao quý được.
Bài thơ “Vịnh cây vông” thể hiện bút pháp trào phúng đặc sắc của Nguyễn Khuyến: lời thơ hóm hỉnh mà ý nghĩa sâu xa. Qua hình ảnh cây vông, tác giả đã phê phán mạnh mẽ bọn quan lại nịnh bợ, giả dối, vô dụng, đồng thời bộc lộ tấm lòng yêu nước, yêu sự trung thực và nhân cách thanh cao của mình.
huy tran
7 giờ trước
Nguyễn Thị Quyếnbài này của nguyển công trứ mà
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời