- Đoạn văn:
"Tôi vẫn thường hình dung, một mai mình đi xa, xa lắm, xa cả những mùa gió, hoặc đọc, hoặc ai đó nhắc chỉ gọn lỏn hai từ "gió chướng", ngay lập tức tôi sẽ chết giấc trong nỗi nhớ quê nhà. Và những hình ảnh quen thuộc hàng hàng lủ lượt hiện ra, những nùi rơm vướng oằn nhánh me, giồng bạc hà cháy lá, con nước rong linh đinh lém bờ sông, má đứng rê lúa, trấu bay xà quần về cuối gió, vài buồng cau quá lứa thắp lửa trên cao, tiếng chày quết bánh phồng thâm u trong rặng dừa nước... Trời lúc nào cũng mát liu riu, nắng thức rất trễ, tầm tám giờ sáng mới thấy mặt trời ngai ngái lơi lơi, nắng không ra vàng không ra trắng, mây cụm lại rồi rã từng chùm trên đầu.
Ở đó, siêu thị chất đầy những dưa hấu, dưa kiệu, dưa hành, bánh chưng, bánh tét, liệu ở đó, có ai bán một mùa gió cho tôi?"
- Cảm nhận:
Đoạn văn đã thể hiện được tình yêu quê hương tha thiết của tác giả Nguyễn Ngọc Tư. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ liệt kê để miêu tả khung cảnh thiên nhiên quê hương vào mùa gió chướng. Những hình ảnh như "nùi rơm vướng oằn nhánh me, giồng bạc hà cháy lá, con nước rong linh đinh lém bờ sông, má đứng rê lúa, trấu bay xà quần về cuối gió, vài buồng cau quá lứa thắp lửa trên cao, tiếng chày quết bánh phồng thâm u trong rặng dừa nước..." đã gợi lên một bức tranh quê hương bình dị, yên ả nhưng cũng rất đẹp đẽ, thơ mộng. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng các từ ngữ giàu sức gợi cảm như "liêu riu", "ngai ngái", "lơi lơi", "không ra vàng không ra trắng", "mây cụm lại rồi rã từng chùm trên đầu"... để khắc họa nên một bầu không khí mát mẻ, dễ chịu của mùa gió chướng. Qua đó, ta có thể cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả Nguyễn Ngọc Tư. Tình yêu ấy được thể hiện qua những dòng văn giản dị, mộc mạc nhưng chứa chan tình cảm.