Dưới đây là báo cáo nghiên cứu về điểm học tập thơ Đường Luật qua một số bài thơ Trung Đại đã học:
I. Giới thiệu:
Các nhà thơ luôn đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tâm tư, tình cảm và suy nghĩ cá nhân qua tác phẩm của mình. Bằng cách sử dụng ngôn ngữ, họ có khả năng truyền đạt những giá trị tinh thần sâu sắc và tạo nên sự kết nối giữa con người với nhau. Báo cáo này sẽ phân tích cách mà các nhà thơ như Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan sử dụng ngôn ngữ để truyền đạt những giá trị tinh thần sâu sắc và tạo nên sự kết nối giữa con người với nhau.
II. Thân bài:
* Nguyễn Du: Trong tác phẩm "Truyện Kiều", tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tài tình để miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Đồng thời, ông còn thể hiện sự đồng cảm và lòng trắc ẩn đối với thân phận phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua đó, Nguyễn Du muốn gửi gắm thông điệp về sự bất công và áp bức trong xã hội cũ, đồng thời kêu gọi mọi người cùng đứng lên đấu tranh cho quyền lợi của phụ nữ.
* Hồ Xuân Hương: Thơ của bà thường mang đậm nét châm biếm, mỉa mai nhằm phê phán những thói hư tật xấu của xã hội đương thời. Đặc biệt, bà thường sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh và biểu cảm để khắc họa cuộc sống của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Những bài thơ như "Bánh trôi nước", "Tự tình II" hay "Mời trầu" đều thể hiện sự khao khát tự do, hạnh phúc và mong muốn được công nhận giá trị của người phụ nữ.
* Bà Huyện Thanh Quan: Thơ của bà thường mang âm hưởng trầm buồn, hoài cổ, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối về quá khứ huy hoàng của đất nước. Bà sử dụng ngôn ngữ trang nhã, tao nhã để tái hiện khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ và tráng lệ của quê hương. Những bài thơ như "Qua Đèo Ngang", "Chiều hôm nhớ nhà" hay "Thăng Long thành hoài cổ" đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước và nỗi nhớ da diết về quá khứ vàng son.
* Đoàn Thị Điểm: Tác phẩm "Chinh Phụ Ngâm Khúc" của bà là một kiệt tác văn chương, phản ánh nỗi đau và sự cô đơn của người chinh phụ khi chồng ra trận. Bà sử dụng ngôn ngữ trữ tình để diễn tả tâm trạng buồn bã, nhớ nhung và lo lắng của người vợ. Qua đó, tác phẩm tạo nên một không gian nghệ thuật đặc biệt, giúp độc giả hiểu được cảm xúc phức tạp của người phụ nữ trong thời kỳ chiến tranh.
* Nguyễn Gia Thiều: "Cung Oán Ngâm Khúc" của ông nói lên nỗi oán trách và tiếc nuối của cung phi đối với vua chúa. Ông sử dụng ngôn ngữ bi thương và u sầu để mô tả cảnh tượng tàn khốc trong cung đình. Tác phẩm này phản ánh sự thay đổi của triều đại và những biến cố lịch sử, đồng thời gợi lên những suy ngẫm về quyền lực và sự bất ổn trong xã hội.
* Tú Xương: Tác phẩm "Thương Vợ" của ông thể hiện tình yêu thương và sự trân trọng dành cho người vợ. Ông khắc họa hình ảnh người phụ nữ Việt Nam tần tảo, chịu thương chịu khó. Ngôn ngữ hài hước nhưng chân thành của ông đã tôn vinh đức tính hy sinh và lòng vị tha của người phụ nữ.
III. Kết bài:
Các nhà thơ như Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan, Đoàn Thị Điểm, Nguyễn Gia Thiều và Tú Xương đã đóng góp to lớn vào việc xây dựng nền văn học dân tộc. Họ đã sử dụng ngôn ngữ một cách tài tình để truyền tải thông điệp và tạo nên sự kết nối giữa con người với nhau. Dù thời gian đã trôi qua, những tác phẩm của họ vẫn giữ nguyên giá trị và sức hấp dẫn cho đến ngày nay, trở thành di sản quý báu của văn hóa Việt Nam.