Lưu Trọng Lư là nhà thơ tiên phong của phong trào Thơ mới. Ông đã góp phần quan trọng vào việc đổi mới thơ ca Việt Nam. Thơ Lưu Trọng Lư mang đậm bản sắc riêng, vừa gần gũi, vừa mộc mạc, chân thành. Một trong những bài thơ nổi tiếng của ông là Nắng mới, được in trong tập Tiếng thu. Tác phẩm này đã khắc họa một cách tinh tế nỗi niềm xưa cũ, kí ức về người mẹ thân yêu của nhà thơ.
Bài thơ mở đầu bằng khung cảnh thiên nhiên đầy yên bình, tĩnh lặng:
"Mỗi lần nắng mới hắt lên song
Xao xác gà trưa gáy não nùng
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng
Chập chờn sống lại những ngày không".
Hình ảnh "nắng mới" báo hiệu một ngày mới bắt đầu, xua tan đi màn đêm u tối. Ánh nắng ấy "hắt" bên song cửa sổ, lan tỏa khắp không gian, đánh thức mọi giác quan. Tiếng gà trưa cất lên, tạo nên một bầu không khí yên tĩnh, khiến lòng người trở nên "xao xác", "não nùng". Từ láy "xao xác" gợi lên sự trống trải, hiu quạnh, còn "não nùng" lại diễn tả nỗi buồn da diết, khôn nguôi. Câu thơ "Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng" đã thể hiện rõ tâm trạng của chủ thể trữ tình. Nỗi buồn ấy lan tỏa khắp không gian, thấm đượm trong từng câu chữ. Nó như một dòng chảy bất tận, đưa tác giả trở về với những kỉ niệm xưa cũ. Cụm từ "những ngày không" gợi lên khoảng thời gian vô định, mơ hồ, khiến người đọc liên tưởng đến quá khứ xa xăm. Trong dòng hồi tưởng ấy, hình ảnh người mẹ thân yêu chợt hiện về:
"Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi".
Người mẹ xuất hiện trong tâm trí của đứa trẻ với hình ảnh "áo đỏ". Màu đỏ là màu của sức sống, của nhiệt huyết, của tình yêu thương. Nó gợi lên hình ảnh người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó, luôn hy sinh vì con cái. Hình ảnh "người đưa trước giậu phơi" cho thấy người mẹ đang chăm sóc, vun vén cho gia đình. Hành động ấy thật giản dị nhưng cũng vô cùng ấm áp, chứa đựng bao tình yêu thương.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi đầy day dứt:
"Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa".
Cụm từ "chửa xóa mờ" khẳng định rằng hình ảnh người mẹ vẫn luôn in đậm trong tâm trí của tác giả. Nó như một lời khẳng định rằng tình yêu thương, sự biết ơn của con dành cho mẹ sẽ mãi không phai nhạt. Câu thơ cuối cùng là một hình ảnh rất đẹp, rất giàu ý nghĩa. "Nét cười đen nhánh" là nụ cười hiền hậu, phúc hậu của người mẹ. Nó ẩn hiện sau tay áo, chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nhìn thấy. Hình ảnh ấy gợi lên một vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất thanh tao, cao quý.
Qua bài thơ "Nắng mới", Lưu Trọng Lư đã thể hiện một cách tinh tế nỗi niềm xưa cũ, kí ức về người mẹ thân yêu. Bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm thiêng liêng, cao quý đối với cha mẹ. Đó là tình yêu thương, sự biết ơn, là niềm tự hào và cả nỗi tiếc nuối khi không còn được ở bên cạnh họ.