Đoạn văn nghị luận:
Trong văn học Việt Nam, hình ảnh người phụ nữ luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho nhiều tác giả. Hai tác phẩm "Mây trắng còn bay" của Bảo Ninh và "Một người Hà Nội" của Nguyễn Khải đều khắc họa những người phụ nữ với vẻ đẹp tâm hồn và phẩm chất đáng quý. Tuy nhiên, mỗi tác phẩm lại có những nét đặc sắc riêng biệt, phản ánh những khía cạnh khác nhau của cuộc sống và xã hội đương thời.
"Mây trắng còn bay" của Bảo Ninh là một câu chuyện ngắn đầy xúc động về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác phẩm xoay quanh nhân vật chính là một bà cụ già, người đã dành trọn cuộc đời mình để nuôi dưỡng và chăm sóc con trai. Bà cụ là một người phụ nữ nông dân giản dị, mộc mạc, nhưng ẩn chứa bên trong là một trái tim yêu thương vô bờ bến. Khi con trai hy sinh trong chiến tranh, bà cụ đã phải chịu đựng nỗi đau mất mát lớn lao. Tuy nhiên, thay vì chìm đắm trong bi kịch, bà cụ đã kiên cường vượt qua nỗi đau, tiếp tục sống và chờ đợi ngày gặp lại con. Hình ảnh bà cụ già yếu ớt, lưng còng, mắt mờ, nhưng vẫn kiên trì leo lên đỉnh núi để thắp hương cho con trai là một biểu tượng đẹp đẽ cho lòng hiếu thảo và sự hi sinh thầm lặng của người mẹ.
Ngược lại, "Một người Hà Nội" của Nguyễn Khải lại là một bức tranh chân thực về cuộc sống của người phụ nữ Hà Nội trong bối cảnh xã hội đổi mới. Nhân vật chính là cô Hiền, một người phụ nữ Hà Nội gốc, được miêu tả là một người phụ nữ thông minh, sắc sảo, có bản lĩnh và phẩm chất cao quý. Cô Hiền là một người phụ nữ truyền thống, giữ gìn những nét đẹp văn hóa của người Hà Nội, đồng thời cũng là một người phụ nữ hiện đại, biết thích nghi với những thay đổi của thời cuộc. Cô Hiền là một người phụ nữ độc lập, tự chủ, không bị cuốn theo những cám dỗ vật chất, luôn giữ vững những giá trị đạo đức và nhân cách của mình.
Cả hai tác phẩm đều thể hiện sự tôn vinh đối với vẻ đẹp tâm hồn và phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam. Trong "Mây trắng còn bay", đó là sự hi sinh thầm lặng, lòng hiếu thảo và sức mạnh nội tâm của người mẹ. Còn trong "Một người Hà Nội", đó là sự thông minh, bản lĩnh và phẩm chất cao quý của người phụ nữ Hà Nội. Cả hai tác phẩm đều khẳng định rằng, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, người phụ nữ Việt Nam vẫn luôn giữ vững những giá trị tốt đẹp của mình, góp phần xây dựng và phát triển đất nước.
Tuy nhiên, bên cạnh những điểm tương đồng, hai tác phẩm cũng có những nét khác biệt rõ rệt. "Mây trắng còn bay" là một câu chuyện ngắn đầy xúc động, tập trung khai thác sâu vào tâm lý nhân vật, đặc biệt là tâm trạng của người mẹ. Tác phẩm sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, giàu cảm xúc, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao. Ngược lại, "Một người Hà Nội" là một truyện ngắn mang tính triết lý, tập trung vào việc phân tích và đánh giá nhân vật, đồng thời cũng đưa ra những suy ngẫm về cuộc sống và xã hội. Ngôn ngữ của tác phẩm khá trau chuốt, giàu hình ảnh, tạo nên chiều sâu cho tác phẩm.
Tóm lại, "Mây trắng còn bay" và "Một người Hà Nội" là hai tác phẩm tiêu biểu cho văn học Việt Nam giai đoạn đổi mới. Mỗi tác phẩm đều có những nét đặc sắc riêng, phản ánh những khía cạnh khác nhau của cuộc sống và xã hội đương thời. Qua hai tác phẩm, chúng ta càng thêm trân trọng và yêu mến vẻ đẹp tâm hồn và phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam.