Nguyễn Minh Châu là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam thời kì sau năm 1975. Các tác phẩm của ông đều hướng đến phản ánh cuộc sống và số phận của con người sau ngày hậu chiến. Không chỉ có nội dung sâu sắc mà mỗi tác phẩm còn có những nét đột phá mới mẻ trong cả nghệ thuật. Tiêu biểu nhất cho phong cách nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu đó chính là truyện ngắn "Dấu chân người lính". Truyện ngắn không chỉ miêu tả chân thực cuộc sống chiến đấu gian khổ của những người lính mà còn làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của họ thông qua nhân vật Nết.
Nết là một cô gái trẻ có chồng là chiến sĩ giải phóng quân tên Hiển. Trong lần về phép của Hiển, hai vợ chồng đã xảy ra mâu thuẫn khiến anh bỏ nhà ra đi. Sau đó, Nết nghe tin Hiển hi sinh trong trận đánh ở Cao Bắc Lạng. Bẵng đi một thời gian, có đoàn cán bộ đến nhà Nết chơi và vô tình cô phát hiện ra Hiển vẫn còn sống. Hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Nhưng vì nhiệm vụ, Hiển đành phải chia tay Nết trở về đơn vị. Từ đó, Nết luôn giữ liên lạc với Hiển, cô còn gửi thư kể chuyện nuôi con cho anh nghe.
Trước hết, Nết là một cô gái xinh đẹp, trẻ trung và có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Ở ngoài mặt trận chẳng có ai thương Hiển bằng Nết ở nhà. Cô hay tin Hiển đi rồi lại nghe tin anh mất tích, Nết cứ ngóng về phía ngọn đồi nơi có ngôi chùa mà Hiển thường đứng đợi cô mỗi lần gặp gỡ. "Những đêm rừng rọi xuống sạp một màu đất sẫm, đỏ đục, Nết thấy thương Hiển khôn cùng. Cô muốn nói với Hiển một lời gì đó, nhưng lại thấy nếu mở miệng ra là sẽ khóc mất nên thôi." Hay có những lúc cô tự nhủ với lòng mình rằng: "Anh Hiển của em ơi! Nếu quả thật có linh hồn như người ta thường nói thì hẳn linh hồn anh đang bay trên con đường này". Có thể thấy được tình cảm mà Nết dành cho Hiển rất sâu sắc và thiêng liêng.
Không chỉ vậy, Nết còn là một người phụ nữ chu đáo, đảm đang và biết lo toan cho gia đình. Khi mới lấy nhau được một thời gian ngắn, Hiển lại phải lên đường đi chiến đấu, để Nết ở nhà một mình mang thai rồi sinh con. Thế nhưng cô vẫn một mực chăm lo cho gia đình nhỏ của mình. Mỗi buổi chiều, sau khi dắt trâu về chuồng, Nết lại ngồi trên bậc cửa hút héo thở dài nhìn ra con đường cái. Cô lo lắng cho an nguy của Hiển nơi chiến trường xa xôi. Rồi khi hay tin Hiển hi sinh, Nết đã khóc rất nhiều. Cô còn mang thai nên càng thêm phần đau đớn. Chi tiết này đã gây xúc động mạnh đối với người đọc, gợi lên niềm thương cảm sâu sắc đối với nhân vật.
Sau khi sinh con, Nết lại một mình chăm sóc đứa bé mồ côi cha. Cô dậy sớm đun thuốc sâm, pha sữa cho con bú. Những hôm trái gió trở trời, Nết lại xoa bóp bụng chân phù nề của Hiển. Cô còn lo lắng cho sức khỏe của Hiển bên kia chiến tuyến, không quản ngại khó khăn vất vả, Nết đã vượt qua mọi hiểm nguy của bom đạn để đến thăm Hiển. Hành trình của cô kéo dài mấy ngày liền, băng qua những cánh rừng rậm rạp, vượt qua những dòng suối chảy xiết. Trên đường đi, cô còn gặp máy bay địch ném bom bắn phá, nhờ có sự giúp đỡ của các chiến sĩ mà Nết mới thoát nạn. Tất cả những hành động và cử chỉ ấy đã minh chứng rõ nét cho vẻ đẹp tâm hồn của Nết.
Không chỉ dừng lại ở đó, Nết còn là một người phụ nữ giàu lòng yêu nước, sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân tươi đẹp để cống hiến cho Tổ quốc. Nghe tin Hiển bị thương nặng, cô vội vã chạy sang lán của các chiến sĩ thương binh. Thấy có người lạ, các anh định đứng dậy chào hỏi thì Nết đã ngăn lại. Cô ân cần hỏi han vết thương của Hiển và hứa sẽ quay lại ngay. Sau đó, Nết chạy đi kiếm bác sĩ. Nhờ có bác sĩ mổ kịp thời mà Hiển đã qua cơn nguy kịch. Lần thứ hai gặp lại Hiển sau tám năm xa cách, Nết đã không kìm nén được cảm xúc mà ôm lấy anh. Cả hai cùng rơi nước mắt. Qua đây chúng ta có thể thấy được tình cảm gắn bó keo sơn giữa họ.
Bằng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, Nguyễn Minh Châu đã xây dựng thành công nhân vật Nết. Cô là đại diện cho những người phụ nữ Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Họ vừa là hậu phương vững chắc cho tiền tuyến, vừa là chỗ dựa tinh thần cho các chiến sĩ. Thông qua nhân vật Nết, tác giả đã ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn của con người Việt Nam, đặc biệt là người phụ nữ. Họ xứng đáng là những bà mẹ anh hùng, người vợ anh hùng, người mẹ anh hùng.
Như vậy, nhân vật Nết trong truyện ngắn "Dấu chân người lính" của Nguyễn Minh Châu đã để lại dấu ấn đậm nét trong lòng bạn đọc. Cô là tấm gương sáng ngời về tinh thần yêu nước và đức hy sinh cao cả. Nhân vật này đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho tác phẩm, đồng thời khẳng định tài năng của nhà văn.