câu 1: Văn bản trên nói về loài hoa hoa lau.
câu 2: Hoa Lau Nở Vào Cuối Năm
Đoạn văn bản "Đó Là Loài Hoa Nở Vào Cuối Năm" mô tả vẻ đẹp đặc biệt của hoa lau, một loài hoa nở muộn vào cuối năm. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tươi sáng và hình ảnh phong phú để miêu tả chi tiết về hoa lau, tạo nên một bức tranh tuyệt vời về vẻ đẹp tự nhiên.
Tác giả bắt đầu bằng việc nhấn mạnh rằng hoa lau không giống như nhiều loài hoa khác, chúng nở vào cuối năm, khi hầu hết các loài hoa khác đã khoe sắc và phô hương. Điều này làm nổi bật tính độc đáo và cá tính riêng biệt của hoa lau.
Tiếp theo, tác giả mô tả cụ thể về môi trường sống của hoa lau. Chúng mọc ở những nơi cuối đất, nơi ít người chú ý và thường bị lãng quên. Hình ảnh này gợi lên cảm giác cô đơn và lẻ loi của hoa lau, đồng thời tôn vinh sức sống mãnh liệt và khả năng tồn tại trong điều kiện khắc nghiệt.
Cuối cùng, tác giả kết luận với nhận định rằng hoa lau là loài hoa không được chào đón, không có chỗ trong các bình hoa trang trọng và không được đánh giá cao trong xã hội. Tuy nhiên, hoa lau vẫn giữ vững vị trí của mình, nở rộ trong mùa đông lạnh lẽo, mang đến vẻ đẹp thanh tao và dịu dàng.
Qua bài viết, tác giả truyền tải thông điệp về sự quý giá của vẻ đẹp tự nhiên và sự đáng trân trọng của những điều nhỏ bé, khiêm tốn. Hoa lau không chỉ là biểu tượng của sự bền bỉ và kiên cường mà còn là minh chứng cho vẻ đẹp tiềm ẩn và sự tồn tại vượt qua mọi thử thách.
câu 3: Câu văn "Một kiếp hoa chung thân chốn lãng quên" thể hiện sự cô đơn, lẻ loi của loài hoa lau. Hoa lau thường mọc ở những vùng đất hoang sơ, ít người qua lại, nên chúng thường bị lãng quên, không được chú ý đến. Câu văn này gợi lên cảm giác buồn bã, tiếc nuối cho số phận của loài hoa lau, đồng thời cũng phản ánh sự vô tâm, thờ ơ của con người đối với thiên nhiên.
câu 4: Hoa lau - một loài hoa mang vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, nhưng ẩn chứa nhiều tầng lớp ý nghĩa sâu sắc. Trong đoạn trích, tác giả Chu Văn Sơn đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi tả để khắc họa nên bức tranh về hoa lau, đồng thời thể hiện tâm trạng buồn bã, cô đơn của loài hoa này.
Trước hết, hoa lau được miêu tả là loài hoa nở vào cuối năm, mọc ở nơi cuối đất, cuối đời. Điều này cho thấy hoa lau là loài hoa ít được chú ý, thậm chí bị lãng quên trong xã hội. Hoa lau nở trong gió bấc mưa phùn, dưới màu mây xám bạc của ngày đông tận. Hình ảnh này gợi lên khung cảnh lạnh lẽo, u ám, phản ánh tâm trạng buồn bã, cô đơn của hoa lau.
Tiếp theo, hoa lau không được chào đón, không biết đến hội hè, không có chỗ trong các bình hoa bày trang trọng tại những chốn cao sang. Đây là những biểu hiện rõ ràng cho thấy hoa lau bị coi thường, bị gạt ra ngoài lề xã hội. Tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh, đối lập để nhấn mạnh sự bất hạnh của hoa lau. Hoa lau không có chỗ trong những vựa hoa, quầy hoa, sạp hoa bày trên phố xá. Không ai đầu tư, không ai khuyến mại. Đây là những chi tiết cho thấy hoa lau không được quan tâm, không được ưa chuộng trong đời sống.
Cuối cùng, hoa lau không bao giờ có mặt trong danh sách những thứ hoa cần mua sắm để trang hoàng khánh tiết cho bất cứ kì cuộc nào. Đây là minh chứng rõ ràng cho thấy hoa lau bị coi là loài hoa vô giá trị, không đáng để lưu tâm.
Qua những chi tiết trên, ta có thể thấy rằng hoa lau là loài hoa mang số phận bi thảm, bị lãng quên, bị coi thường trong xã hội. Tuy nhiên, hoa lau vẫn âm thầm tồn tại, âm thầm tỏa sáng theo cách riêng của mình. Hoa lau là biểu tượng cho những con người nhỏ bé, yếu đuối, bị xã hội bỏ rơi, nhưng vẫn luôn giữ vững niềm tin, hy vọng vào cuộc sống.
câu 5: Thông điệp tác giả gửi gắm qua đoạn văn là:
- Sự trân trọng vẻ đẹp thiên nhiên: Tác giả thể hiện sự trân trọng vẻ đẹp của hoa lau - một loài hoa ít được chú ý, đồng thời khẳng định giá trị riêng biệt của chúng. Điều này nhắc nhở chúng ta nên dành thời gian để chiêm ngưỡng và đánh giá cao những điều nhỏ bé, giản dị trong cuộc sống.
- Tình yêu quê hương: Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của hoa lau gắn liền với khung cảnh làng quê Việt Nam, tạo cảm giác gần gũi, ấm áp. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương, với những nét đẹp truyền thống của dân tộc.
- Giá trị của sự tồn tại: Hoa lau là biểu tượng cho sự bền bỉ, kiên cường, luôn âm thầm tỏa sáng dù bị lãng quên. Thông điệp này gợi nhắc chúng ta về giá trị của sự tồn tại, rằng mỗi cá nhân đều có vai trò và ý nghĩa riêng, dù lớn hay nhỏ.
Giá trị đối với bản thân em:
Đoạn văn mang đến cho tôi nhiều suy ngẫm về cách nhìn nhận cuộc sống. Nó khiến tôi nhận thức rõ hơn về giá trị của những điều tưởng chừng như đơn giản, nhỏ bé. Tôi hiểu rằng, mỗi cá nhân đều có những phẩm chất, năng lực riêng, và việc trân trọng những giá trị ấy sẽ giúp chúng ta trở nên trọn vẹn hơn. Đồng thời, đoạn văn cũng khơi dậy trong tôi niềm tự hào về quê hương, về những nét đẹp truyền thống của dân tộc.