Trong xã hội phong kiến, quan niệm "trọng nam khinh nữ" đã trở thành một chuẩn mực đạo đức, gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng đối với phụ nữ. Quan niệm này bắt nguồn từ tư tưởng Nho giáo, xem trọng vai trò của đàn ông trong xã hội, đồng thời coi thường vai trò của phụ nữ. Điều này đã tạo nên một môi trường bất công, khiến phụ nữ bị kìm hãm, tước đoạt quyền lợi và tự do cá nhân.
Ở Việt Nam, quan niệm "trọng nam khinh nữ" đã ăn sâu vào tiềm thức của mỗi người dân, đặc biệt là trong tầng lớp nông dân. Phụ nữ bị coi là thấp kém, chỉ có nhiệm vụ sinh con đẻ cái, chăm sóc gia đình. Họ không được phép tham gia vào các hoạt động chính trị, kinh tế, xã hội. Thậm chí, họ còn bị cấm đoán trong việc học hành, tiếp cận tri thức.
Hậu quả của quan niệm "trọng nam khinh nữ" rất nặng nề. Trước hết, nó gây ra sự mất cân bằng giới tính, ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển bền vững của đất nước. Khi phụ nữ không được coi trọng, không được tạo điều kiện để phát huy năng lực, xã hội sẽ thiếu hụt nguồn nhân lực chất lượng cao, đặc biệt là trong các ngành khoa học, kỹ thuật, quản lý. Bên cạnh đó, quan niệm này còn góp phần tạo nên một xã hội bất bình đẳng, nơi mà phụ nữ luôn chịu đựng sự áp bức, bạo lực gia đình, thậm chí là bị giết hại vì lý do "trọng nam khinh nữ".
Để giải quyết vấn đề này, cần có sự thay đổi nhận thức và hành vi của cả cộng đồng. Xã hội cần nhìn nhận đúng vai trò và giá trị của phụ nữ, tạo điều kiện để họ được học tập, lao động, phát triển bản thân. Đồng thời, cần xóa bỏ những hủ tục, tập quán lạc hậu, góp phần xây dựng một xã hội công bằng, bình đẳng hơn.