avatar
level icon
quyen thuy

4 giờ trước

So sánh, đánh giá hai tác phâm thơ thuộc các giai đoạn văn học, xu hướng văn học khác nhau: Tiếng nói tri âm trong Độc Tiểu Thanh kí (Nguyễn Du) và Đàn ghi ta của Lor-ca (Thanh Thảo);... Viết thành bài...

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của quyen thuy
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

4 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tiếng nói tri âm giữa Nguyễn Du với Tiểu Thanh qua Độc Tiểu Thanh ký và tiếng lòng đồng vọng của Thanh Thảo với Lor-ca qua Đàn ghita của Lor-ca đã tạo nên những áng thơ bất hủ đi cùng năm tháng. Nếu như Nguyễn Du mượn hình ảnh nàng Tiểu Thanh để giãi bày những tâm sự về cuộc đời mình thì Thanh Thảo cũng mượn tiếng đàn của Lor-ca để thể hiện nỗi xót thương trước cái chết bi thảm của người nghệ sĩ tài năng ấy. Dù được sáng tác ở hai thời đại khác nhau nhưng cả hai thi phẩm đều cho thấy sức sống mãnh liệt của chủ nghĩa nhân đạo trong thơ ca.

Trước hết, tiếng nói tri âm giữa Nguyễn Du và Tiểu Thanh được thể hiện rõ nét qua việc nhà thơ mượn hình ảnh nàng Tiểu Thanh để giãi bày những tâm sự về cuộc đời mình. Trong Độc Tiểu Thanh ký, Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh "son phấn" để ví von với nhan sắc của Tiểu Thanh. Hình ảnh này mang ý nghĩa ẩn dụ sâu sắc, thể hiện sự trân trọng của nhà thơ đối với vẻ đẹp của người con gái tài hoa bạc mệnh. Đồng thời, hình ảnh "son phấn" còn gợi lên số phận bi thảm của Tiểu Thanh khi nàng bị chính người chồng của mình ghen tuông, đày đọa đến mức phải tự vẫn.

Cùng với đó, Nguyễn Du cũng sử dụng hình ảnh "văn chương" để ví von với tài năng của Tiểu Thanh. Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng cho sự nghiệp văn chương của nàng. Tuy nhiên, tài năng của Tiểu Thanh lại không được công nhận, thậm chí còn bị người đời chê bai, khinh thường. Điều này khiến cho nàng cảm thấy vô cùng buồn bã, thất vọng.

Thông qua việc miêu tả số phận của Tiểu Thanh, Nguyễn Du đã gián tiếp bộc lộ những tâm sự về cuộc đời mình. Ông cũng là một người tài hoa nhưng lại phải chịu nhiều bất hạnh. Cuộc đời ông cũng đầy rẫy những thăng trầm, biến đổi. Ông từng trải qua nhiều mối tình dang dở, từng bị oan ức, từng bị chèn ép,... Chính vì vậy, ông thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc với số phận của Tiểu Thanh.

Tương tự, tiếng lòng đồng vọng của Thanh Thảo với Lor-ca cũng được thể hiện rõ nét qua việc nhà thơ mượn tiếng đàn của Lor-ca để thể hiện nỗi xót thương trước cái chết bi thảm của người nghệ sĩ tài năng này. Trong Đàn ghita của Lor-ca, Thanh Thảo đã sử dụng hình ảnh "tiếng đàn" để ví von với tài năng của Lor-ca. Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng cho sự nghiệp nghệ thuật của Lor-ca. Tiếng đàn của Lor-ca là tiếng đàn của tự do, của khát vọng cách tân nghệ thuật. Tuy nhiên, tiếng đàn ấy lại bị chính chế độ phát xít Tây Ban Nha đàn áp, giết hại.

Bên cạnh đó, Thanh Thảo cũng sử dụng hình ảnh "áo choàng đỏ gắt" để ví von với tội ác của chế độ phát xít Tây Ban Nha. Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng cho sự tàn bạo, độc ác của chế độ phát xít. Chế độ này đã gây ra biết bao đau khổ, mất mát cho người dân Tây Ban Nha, trong đó có Lor-ca.

Qua việc miêu tả cái chết bi thảm của Lor-ca, Thanh Thảo đã thể hiện nỗi xót thương sâu sắc trước số phận của người nghệ sĩ tài năng này. Ông cũng lên án tội ác của chế độ phát xít Tây Ban Nha, đồng thời khẳng định sức mạnh của nghệ thuật chân chính.

Như vậy, tiếng nói tri âm giữa Nguyễn Du và Tiểu Thanh, giữa Thanh Thảo và Lor-ca đều được thể hiện qua việc các nhà thơ mượn hình ảnh của những người phụ nữ tài hoa bạc mệnh để giãi bày những tâm sự về cuộc đời mình. Điều này cho thấy sức sống mãnh liệt của chủ nghĩa nhân đạo trong thơ ca.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar volunteer-photo-frame.svg
level icon
Plll

3 giờ trước

quyen thuy DÀN Ý CHI TIẾT I. Mở bài • Giới thiệu khái quát về thơ ca là nơi nghệ sĩ gửi gắm tiếng lòng, đặc biệt là sự đồng cảm, tri âm tri kỷ với những tài năng bạc mệnh. • Dẫn dắt vào hai tác phẩm: "Độc Tiểu Thanh kí" của Nguyễn Du (thế kỉ XVIII - đầu XIX) và "Đàn ghi ta của Lor-ca" của Thanh Thảo (thế kỉ XX, sau 1975). • Nêu vấn đề nghị luận: Hai tác phẩm thuộc hai thời đại, hai xu hướng văn học khác nhau nhưng đều gặp nhau ở tiếng lòng tri âm sâu sắc của người nghệ sĩ. II. Thân bài 1. Điểm gặp gỡ, tương đồng (Tiếng nói tri âm, cảm hứng nhân đạo) • Cảm hứng nhân đạo sâu sắc: Cả hai tác phẩm đều thể hiện nỗi xót xa, tiếc thương cho những tài năng lỗi lạc nhưng bạc mệnh, bị cuộc đời vùi dập, hủy hoại. • Nguyễn Du: Khóc cho Tiểu Thanh - một người phụ nữ tài hoa nhưng hồng nhan bạc phận, bị chồng ghét bỏ, chết yểu, sách vở bị đốt. • Thanh Thảo: Thương tiếc Lorca - nhà thơ, nghệ sĩ lớn của Tây Ban Nha bị bọn phát xít sát hại một cách dã man, cái chết oan khuất làm tan vỡ một vẻ đẹp nghệ thuật. • Tiếng nói tri âm, đồng điệu của người nghệ sĩ: • Cả Nguyễn Du và Thanh Thảo đều tìm thấy sự đồng cảm sâu sắc với số phận của Tiểu Thanh và Lorca, coi họ như những "tri âm", những người cùng một "tiếng đàn". • Họ vượt qua rào cản thời gian, không gian, dân tộc để bày tỏ niềm tiếc nuối và sự thấu hiểu cho nỗi đau của người khác, đồng thời gián tiếp bộc lộ tâm sự, trăn trở của chính mình về cuộc đời, nghệ thuật. • Thể hiện cái tôi nghệ sĩ tài hoa, nhạy cảm: Cả hai bài thơ đều là minh chứng cho sự nhạy cảm, tinh tế của người nghệ sĩ trước cái đẹp và nỗi đau, đồng thời khẳng định vị thế của người nghệ sĩ trong dòng chảy văn chương. 2. Điểm khác biệt (Do giai đoạn và xu hướng văn học khác nhau) • Bối cảnh và xu hướng văn học: • "Độc Tiểu Thanh kí" (Nguyễn Du): • Thuộc giai đoạn văn học trung đại Việt Nam, chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn học cổ điển Trung Quốc. • Xu hướng văn học: Lãng mạn cổ điển, cảm hứng nhân đạo, thường gắn với tư duy "nghĩ về cái xưa", "văn dĩ tải đạo". • Ngôn ngữ, hình ảnh: Trang trọng, ước lệ, dùng điển cố, giàu tính triết lí, thể hiện nỗi niềm u hoài. • "Đàn ghi ta của Lor-ca" (Thanh Thảo): • Thuộc giai đoạn văn học hiện đại Việt Nam (thời kì đổi mới sau 1975). • Xu hướng văn học: Đổi mới, mang hơi hướng tượng trưng, siêu thực, chịu ảnh hưởng từ thơ phương Tây hiện đại. Đề cao cái tôi cá nhân, sự phá cách trong nghệ thuật. • Ngôn ngữ, hình ảnh: Phóng khoáng, độc đáo, gợi cảm, mang tính biểu tượng, giàu sức liên tưởng, đôi khi gián cách, đột ngột. • Đối tượng tri âm và cách thể hiện: • "Độc Tiểu Thanh kí": • Đối tượng: Tiểu Thanh - một cô gái tài sắc nhưng bạc mệnh. • Cách thể hiện: Nguyễn Du trực tiếp đối thoại, bày tỏ sự đồng cảm, tự đặt mình vào vị trí của Tiểu Thanh, từ đó suy ngẫm về số phận "tài mệnh tương đố" của người phụ nữ và dự cảm về chính mình ("Chẳng biết ba trăm năm lẻ nữa / Ai người thiên hạ khóc Tố Như?"). Nỗi đau mang tính cá nhân, nội tâm, u hoài. • "Đàn ghi ta của Lor-ca": • Đối tượng: Lorca - một nghệ sĩ lớn, một biểu tượng của cái đẹp, tài năng bị hủy diệt bởi bạo lực. • Cách thể hiện: Thanh Thảo tái hiện hình ảnh Lorca qua chuỗi hình ảnh ấn tượng, độc đáo, mượn tiếng đàn ghi ta để thể hiện nỗi xót xa trước cái chết bi thảm, đồng thời ngợi ca vẻ đẹp vĩnh cửu của nghệ thuật Lorca. Nỗi đau vừa mang tính cá nhân, vừa mang tính cộng đồng, về sự hủy diệt của cái đẹp, sự tồn tại của nghệ thuật. • Nghệ thuật biểu hiện: • Nguyễn Du: • Thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật, niêm luật chặt chẽ. • Giọng điệu: Trầm buồn, u hoài, day dứt, triết lí. • Hình ảnh: Cô đơn, héo tàn (cửa sổ trăng soi, son phấn có thần...). • Thanh Thảo: • Thể thơ: Tự do, câu chữ ngắt nhịp phá cách, không vần điệu cố định. • Giọng điệu: Vừa xót xa, đau đớn, vừa mạnh mẽ, ám ảnh, có chút bi tráng. • Hình ảnh: Độc đáo, siêu thực, gợi cảm giác gián cách, ám ảnh ("tiếng đàn bọt nước", "áo choàng đỏ gắt", "tiếng ghi ta bặt", "hàng rào song sắt"). 3. Đánh giá chung • Mỗi tác phẩm là một tiếng lòng riêng, một đỉnh cao của sự đồng cảm trong thơ ca, thể hiện tài năng và phong cách độc đáo của từng nhà thơ. • Chúng bổ sung cho nhau, tạo nên bức tranh đa chiều về tình nhân đạo, về sự trân trọng cái đẹp và tài năng trong văn học Việt Nam qua các thời kì. • Giá trị vĩnh cửu của nghệ thuật khi vượt qua mọi giới hạn để chạm đến những tâm hồn đồng điệu. III. Kết bài • Khẳng định lại giá trị của hai tác phẩm và tầm vóc của hai nhà thơ. • Tổng kết: Dù khác biệt về thời đại và xu hướng, "Độc Tiểu Thanh kí" và "Đàn ghi ta của Lor-ca" đều là những viên ngọc quý trong văn học Việt Nam, chứng min
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved