Văn Cao, một nhạc sĩ tài năng, không chỉ nổi bật trong lĩnh vực âm nhạc mà còn ghi dấu ấn đậm nét trong làng thơ ca Việt Nam. Tác phẩm của ông thường mang đậm nét suy tư, triết lý, và "Thời gian" chính là một ví dụ tiêu biểu. Bài thơ này không chỉ là sự chiêm nghiệm về thời gian mà còn là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo với cấu tứ và hệ thống hình ảnh đặc sắc.
Bài thơ "Thời gian" của Văn Cao được xây dựng theo cấu trúc gồm hai khổ, mỗi khổ có bốn câu. Sự sắp xếp này tạo nên sự cân đối và hài hòa, giúp tác giả thể hiện trọn vẹn cảm xúc và suy tư về thời gian. Cấu trúc này cũng tạo nên một nhịp điệu nhẹ nhàng, dễ dàng đi vào lòng người đọc.
Trong bài thơ, Văn Cao sử dụng hệ thống hình ảnh rất đa dạng và giàu ý nghĩa. Hình ảnh "thời gian qua kẽ tay" là một hình ảnh cụ thể nhưng lại mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Nó thể hiện sự tương phản giữa cái hữu hình và vô hình, giữa thời gian vật chất và thời gian tâm lý. Thời gian trôi qua nhanh chóng, khiến con người cảm thấy tiếc nuối và bất lực. Hình ảnh "làm khô những chiếc lá" và "kỷ niệm trong tôi rơi như tiếng sỏi trong lòng giếng cạn" đều góp phần miêu tả sự tàn phá của thời gian. Những chiếc lá xanh tươi rồi cũng sẽ héo úa, kỷ niệm dù đẹp đẽ nhưng theo thời gian cũng dần bị lãng quên.
Tuy nhiên, bên cạnh những hình ảnh buồn bã, Văn Cao cũng sử dụng những hình ảnh trừu tượng để khẳng định sức mạnh trường tồn của nghệ thuật và tình yêu. "Riêng những câu thơ" và "còn xanh" là biểu trưng cho nghệ thuật, cho những giá trị tinh thần không bị thời gian làm phai nhạt. Hình ảnh "những cây thơ" mọc lên từ những mảnh đất màu mỡ, tượng trưng cho sự nảy nở và phát triển của nghệ thuật, của tình yêu.
Qua cấu tứ và hệ thống hình ảnh trong bài thơ "Thời gian", Văn Cao đã thể hiện một quan điểm nhân sinh sâu sắc về cuộc đời và nghệ thuật. Ông cho rằng, dù thời gian có trôi đi, mọi thứ có thể phai nhạt theo năm tháng, nhưng những giá trị tinh thần, những tình cảm chân thật vẫn luôn tồn tại và trường tồn cùng thời gian. Nghệ thuật, giống như tình yêu, là một thứ vĩnh cửu, vượt qua mọi giới hạn của thời gian.
Tóm lại, cấu tứ và hệ thống hình ảnh trong bài thơ "Thời gian" của Văn Cao đã tạo nên một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, thể hiện sự chiêm nghiệm sâu sắc về thời gian và cuộc đời. Qua đó, tác giả khẳng định sức mạnh trường tồn của nghệ thuật chân chính, vượt qua mọi giới hạn của thời gian.