Chính Hữu và Phạm Tiến Duật là hai nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Họ đều trưởng thành trong kháng chiến và để lại dấu ấn riêng trong lòng độc giả. Nếu Chính Hữu ghi dấu với hồn thơ chiến sĩ thì Phạm Tiến Duật được biết đến là nhà thơ của trường ca và những câu thơ tràn đầy khí phách anh hùng của những người lính trên tuyến đường Trường Sơn. Hai bài thơ "Đồng Chí" và "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" đã thể hiện rõ nét phong cách thơ của mỗi người.
Về nội dung, cả hai bài thơ đều thể hiện tình đồng chí, đồng đội trong thời kì kháng chiến chống Pháp và Mĩ cứu nước. Tuy nhiên, mỗi bài thơ lại có những nét riêng biệt. Trong "Đồng Chí", Chính Hữu tập trung thể hiện tình đồng chí giữa những người lính xuất thân từ nông dân, gắn bó với nhau qua hoàn cảnh sống và chiến đấu gian khổ. Còn trong "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính", Phạm Tiến Duật lại miêu tả cuộc sống và tinh thần lạc quan của những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn, thể hiện sự đoàn kết và quyết tâm vượt qua mọi khó khăn.
Về hình ảnh, "Đồng Chí" sử dụng những hình ảnh giản dị, mộc mạc để khắc họa cuộc sống và tình cảm của người lính nông dân. Đó là những hình ảnh quen thuộc như "áo anh rách vai", "quần tôi có vài mảnh vá", "chiếc áo nâu", "cái cày", "con trâu"... Những hình ảnh ấy gợi lên một cuộc sống nghèo khó nhưng đầy nghĩa tình của người nông dân. Ngược lại, "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" lại sử dụng những hình ảnh độc đáo, ấn tượng để miêu tả cuộc sống và công việc của người lính lái xe. Đó là những hình ảnh như "bom giật bom rung kính vỡ đi rồi", "nhìn đất nhìn trời nhìn thẳng", "lái trăm cây số nữa qua rừng", "gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới"... Những hình ảnh ấy cho thấy sự dũng cảm, kiên cường và tinh thần lạc quan của người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn.
Về ngôn ngữ, "Đồng Chí" sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, mang đậm chất trữ tình. Ngôn ngữ ấy phù hợp với chủ đề của bài thơ, đó là tình đồng chí thiêng liêng, cao đẹp. Còn "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" lại sử dụng ngôn ngữ trẻ trung, sôi nổi, phù hợp với tinh thần lạc quan, yêu đời của người lính lái xe.
Về cảm xúc, "Đồng Chí" thể hiện tình đồng chí sâu sắc, chân thành, tạo nên sức mạnh tinh thần giúp người lính vượt qua mọi khó khăn. Còn "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" lại thể hiện tinh thần lạc quan, dũng cảm, quyết tâm chiến thắng của người lính lái xe.
Tóm lại, "Đồng Chí" và "Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính" là hai bài thơ hay, giàu ý nghĩa, phản ánh chân thực cuộc sống và tinh thần của người lính Việt Nam trong thời kì kháng chiến. Mỗi bài thơ đều có những nét riêng biệt, góp phần làm phong phú thêm kho tàng thơ ca cách mạng Việt Nam.