Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới, tên tuổi của ông gắn liền với tác phẩm "Truyện Kiều" - kiệt tác số một của văn học trung đại Việt Nam, ngoài giá trị nội dung sâu sắc "Thúy Kiều" còn rất thành công về nghê thuật. Với nghệ thuật tả người qua bút pháp ước lệ tương đương, tả cảnh thiên nhiên qua bút pháp tả và gợi thì nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật cũng rất xuất sắc. Tiêu biểu cho nghệ thuật miêu tả chân dung của Nguyễn Du là đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" và tiêu biểu nhất là bốn câu thơ sau:
"Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn:
Làn thu thủy nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh."
Sau khi dựng lên bức chân dung đẹp đẽ của hai chị em Thúy Kiều, Nguyễn Du đã để bốn câu thơ miêu tả riêng về Thúy Kiều. Tác giả vẫn dùng những hình tượng ước lệ: "thu thủy" (nước mùa thu), "xuân sơn" (núi mùa xuân) để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Cách sử dụng hình tượng ước lệ này làm cho chân dung Thúy Kiều mang tầm vóc vũ trụ, có tính chất khái quát hóa, khiến cho vẻ đẹp của nàng không cụ thể, tỉ mỉ mà lung linh huyền ảo, nhưng vẫn đảm bảo cho người đọc một cái nhìn dứt khoát: Thúy Kiều đẹp lạ lùng.
Không chỉ dừng lại ở việc miêu tả nhan sắc, Nguyễn Du còn miêu tả tài năng của Thúy Kiều:
"Sắc đành đòi một tài đành họa hai"
Chỉ với câu thơ trên Nguyễn Du đã khẳng định nhan sắc của Kiều là trăm năm mới có một, không những thế ông còn khẳng định tài năng của Thúy Kiều cũng hiếm có người sánh được. Ông đã đặt Thúy Kiều trong nền văn hóa thi ca, qua đó khẳng định tài năng cầm, kì, thi, họa của nàng đều tuyệt đỉnh. Đặc biệt Thúy Kiều giỏi nhất là đàn: "Cung thương lầu bậc ngũ âm/ Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương":
"Khúc nhà tay lựa nên chương/ Một thiên Bạc mệnh lại càng não nhân"
Thúy Kiều chơi đàn không chỉ là nghệ thuật mà đã đạt tới trình độ âm thanh, sắc điệu trầm bổng, rung động lòng người, bởi chính tấm lòng đa sầu đa cảm của nàng. Chính tài năng và sắc đẹp của Thúy Kiều dự báo cho một số phận không bình yên trong cuộc đời.
Bốn câu cuối đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" miêu tả cuộc sống phong lưu và đức hạnh của hai chị em Thúy Kiều:
"Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm đi về mặc ai"
Hai chị em sống trong gia đình viên ngoại họ Vương phong lưu, đài các. Cả hai đều đang tuổi cập kê, chưa chồng. Hai chị em sống một cuộc sống êm đềm, nề nếp, giữ gìn gia phong.
Đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" đã khắc họa chân dung hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân, mỗi người một vẻ đẹp riêng, toàn thiện, toàn mĩ. Đồng thời qua đoạn trích cũng dự báo số phận của hai người con gái tuyệt sắc kia. Với nghệ thuật tả người điêu luyện, Nguyễn Du đã tạo nên những bức chân dung mang tính cách số phận, góp phần thể hiện giá trị nhân đạo của tác phẩm. Đoạn trích đã khẳng định tài năng miêu tả người hơn người của Nguyễn Du.
Qua đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" ta hiểu thêm được bức tranh gia đình đầm ấm, hạnh phúc, có cha, mẹ, anh em. Đặc biệt qua đoạn trích ta gặp một thiên tài miêu tả người - Nguyễn Du. Nghệ thuật tả người của ông đến mức điêu luyện, chỉ vài nét chấm phá mà ông đã vẽ lên bức chân dung thật sự đẹp đẽ của chị em Thúy Kiều, không chỉ thế ông còn gửi gắm vào đấy bao tính cách, số phận của nhân vật, một dự cảm về kiếp người tài hoa bạc mệnh.