So sánh và đánh giá hai tác phẩm thơ:
* Văn bản 1: Bài thơ "Xuân Về" của Nguyễn Bính miêu tả khung cảnh mùa xuân tươi đẹp, rộn ràng nơi làng quê Việt Nam. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giàu hình ảnh để khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống thường nhật. Bức tranh thiên nhiên được miêu tả qua các chi tiết cụ thể như: "mưa tạnh giời quang, nắng mới hoe", "lá nõn, ngành non ai tráng bạc?", "gió về từng trận, gió bay đi"... Những hình ảnh này gợi lên sự ấm áp, vui tươi, tràn đầy sức sống của mùa xuân. Cuộc sống con người cũng được thể hiện qua những hoạt động hàng ngày như: "từng đàn con trẻ chạy xung xoe", "nhân gian nghỉ việc đồng", "lúa thì con gái mượt như nhung". Tất cả tạo nên một bức tranh hài hòa, cân đối giữa thiên nhiên và con người.
* Văn bản 2: Bài thơ "Chiều Xuân" của Anh Thơ lại tập trung vào khung cảnh chiều xuân êm ả, tĩnh lặng nơi đồng quê Bắc Bộ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu chất thơ, lãng mạn, tạo nên không khí thanh bình, yên ả. Bức tranh thiên nhiên được miêu tả qua các chi tiết nhẹ nhàng, tinh tế như: "ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ", "đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ", "mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió", "những trâu bò thong thả cúi ăn mưa". Cảnh vật được bao phủ bởi màu xanh mát mắt, tiếng chim hót líu lo, tạo nên cảm giác thư thái, dễ chịu. Con người xuất hiện trong khung cảnh ấy, tuy ít nhưng vẫn góp phần làm tăng thêm vẻ đẹp của bức tranh: "trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng, lũ cò con chốc chốc vụt bay ra, làm giật mình một cô nàng yếm thắm cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa". Hình ảnh cô thôn nữ với chiếc áo yếm thắm nổi bật trên nền xanh của đồng lúa, tạo nên một nét chấm phá độc đáo cho bức tranh.
Đánh giá:
Cả hai bài thơ đều thể hiện tình yêu thiên nhiên, quê hương sâu sắc của các tác giả. Tuy nhiên, mỗi bài thơ lại có cách tiếp cận riêng biệt, phản ánh phong cách nghệ thuật khác nhau của từng tác giả. "Xuân Về" của Nguyễn Bính mang đậm chất trữ tình, lãng mạn, thể hiện niềm vui, sự lạc quan của con người trước vẻ đẹp của mùa xuân. Còn "Chiều Xuân" của Anh Thơ lại nghiêng về chất thơ mộng, lãng mạn, tạo nên không khí thanh bình, yên ả của buổi chiều xuân. Cả hai bài thơ đều góp phần làm phong phú thêm kho tàng thơ ca Việt Nam, thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam.