Thạch Lam là một cây bút tiêu biểu thuộc nhóm Tự Lực trường, dù không nổi tiếng như Nhất Linh hay Khái Hưng, song tác giả Hai đứa trẻ vẫn khẳng định được chỗ đứng riêng trên văn đàn đương thời. Ông luôn hướng ngòi bút về phía lớp người lao động bần cùng trong xã hội, đặc biệt là người phụ nữ với những phẩm chất tốt đẹp nhưng lại không được trân trọng. Điều này được thể hiện rõ nét qua hình ảnh người phụ nữ trong Hai lần chết và Dì Hảo.
Trong truyện ngắn Hai lần chết, nhân vật Dung là đại diện cho những người phụ nữ có số phận bất hạnh trong xã hội đương thời. Tác giả đã xây dựng hình ảnh một cô gái xinh đẹp, hiền lành, chăm chỉ và hiếu thảo, nhưng cuộc sống của cô lại đầy rẫy những khó khăn và thử thách. Sau khi kết hôn, Dung phải chịu đựng sự đày đọa tinh thần và thể xác từ người chồng nghiện ngập và bạo lực. Cô luôn cố gắng giữ gìn hạnh phúc gia đình, nhưng cuối cùng lại rơi vào tuyệt vọng và khao khát được giải thoát. Quyết định tự tử của Dung là một hành động phản kháng trước những bất công mà cô phải gánh chịu. Qua đó, chúng ta thấy được sự bất lực và tuyệt vọng của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nơi họ không có quyền tự quyết định số phận của mình.
Tương tự, Dì Hảo cũng là một nhân vật nữ đáng thương trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao. Dì Hảo là con nuôi của bà tôi, một người phụ nữ hiền lành, chăm chỉ và giàu lòng hi sinh. Tuy nhiên, cuộc sống của dì lại đầy khó khăn và bất hạnh. Chồng dì là một kẻ cờ bạc, rượu chè, không yêu thương dì thật lòng. Khi dì sinh con, đứa bé lại mắc bệnh và qua đời, khiến dì càng thêm đau khổ. Dù vậy, dì Hảo vẫn phải tiếp tục chịu đựng sự hành hạ của chồng và gia đình chồng. Cuối cùng, dì đành chấp nhận số phận và sống một cuộc đời đầy tủi nhục.
Cả hai nhân vật Dung và Dì Hảo đều là những người phụ nữ yếu đuối, chịu đựng sự bất công và áp bức từ xã hội và gia đình. Họ mang trong mình những nét đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam như hiền hậu, đảm đang, thủy chung, giàu đức hi sinh. Tuy nhiên, họ cũng phải đối mặt với những bi kịch và bất hạnh trong cuộc sống.
Tuy nhiên, bên cạnh những nét tương đồng, hai nhân vật này cũng có những điểm khác biệt. Dung lựa chọn cái chết như một cách để giải thoát bản thân khỏi những đau khổ, trong khi Dì Hảo lại tiếp tục cam chịu và nhẫn nhục trước những khó khăn. Điều này cho thấy sự khác biệt trong cách phản ứng và đấu tranh của hai nhân vật trước những thử thách của cuộc sống.
Qua hai nhân vật Dung và Dì Hảo, chúng ta có thể thấy được giá trị hiện thực và nhân đạo của hai tác phẩm. Hai lần chết và Dì Hảo đều phản ánh chân thực cuộc sống của người phụ nữ trong xã hội cũ, với những bất công và áp bức mà họ phải gánh chịu. Đồng thời, hai tác phẩm cũng thể hiện tấm lòng nhân ái, sự cảm thông sâu sắc của các nhà văn đối với những số phận bất hạnh của người phụ nữ.