

29/10/2025
29/10/2025
“Quê hương” là nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ, là nguồn cội nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Trong bài thơ “Quê hương”, Nguyễn Đình Huân đã khắc họa một bức tranh quê mộc mạc, ấm áp, chan chứa yêu thương, qua đó thể hiện tình cảm tha thiết và niềm tự hào sâu sắc về quê hương đất nước.
Ngay từ những câu mở đầu, tác giả đã gợi lại ký ức tuổi thơ bằng những hình ảnh thân quen:
“Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè ả ơi.”
Tiếng ve mùa hạ, lời ru của mẹ – những âm thanh giản dị ấy gợi về một vùng trời tuổi thơ yên bình, nơi có tình mẹ bao la và dòng sông đầy ắp nước trong. Quê hương trong tâm trí nhà thơ không chỉ là một nơi chốn, mà là cả một “góc trời tuổi thơ” ngọt ngào và trong sáng.
Những khổ thơ tiếp theo mở ra bức tranh sinh động về cuộc sống làng quê:
“Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa.”
Những hình ảnh bình dị ấy khiến ta nhớ đến tuổi thơ ngây ngô, nhớ tiếng sáo diều chiều gió, nhớ dáng mẹ với “áo nâu nón lá liêu xiêu đi về”. Qua từng vần thơ, ta cảm nhận được tình yêu thương, sự trân trọng của tác giả dành cho quê hương và đặc biệt là dành cho người mẹ – biểu tượng của sự hy sinh, tảo tần.
Đến cuối bài, cảm xúc nhớ thương càng trở nên sâu sắc:
“Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa.”
Đó là quy luật của lòng người: đi xa bao nhiêu, càng thấm thía giá trị của quê hương bấy nhiêu. Quê hương trở thành nơi neo đậu tâm hồn, là cội nguồn yêu thương không bao giờ phai nhạt.
Với ngôn từ giản dị, giọng thơ nhẹ nhàng, điệp ngữ “Quê hương là…” được lặp lại như một điệp khúc gợi nhớ, Nguyễn Đình Huân đã gửi gắm trọn vẹn tình cảm sâu nặng của mình. Bài thơ là lời nhắc nhở mỗi người hãy luôn hướng về quê hương – nơi đã nuôi dưỡng ta lớn khôn và dạy ta biết yêu thương, biết sống nghĩa tình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
29/10/2025
Top thành viên trả lời