i:
câu 3. Yếu tố tự sự trong văn bản "Miếng Ngon Hà Nội" của Vũ Bằng là việc tác giả kể lại những trải nghiệm cá nhân về ẩm thực Hà Nội. Tác giả miêu tả chi tiết từng món ăn, từ nguyên liệu, cách chế biến đến hương vị độc đáo của chúng. Qua đó, người đọc có thể hình dung rõ ràng hơn về những món ăn đặc trưng của Hà Nội và cảm nhận được sự tinh tế, tỉ mỉ trong nghệ thuật ẩm thực của người dân thủ đô.
câu 4. Câu hỏi:
Đoạn trích trên sử dụng phương thức biểu đạt chính nào?
Phân tích:
Đoạn trích sử dụng phương thức biểu đạt chính là nghị luận. Tác giả đưa ra quan điểm về "miếng ngon Hà Nội" và chứng minh cho quan điểm đó bằng việc phân tích cụ thể từng khía cạnh của nó.
* Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: "miếng ngon Hà Nội".
* Thân bài: Trình bày các luận cứ, lí lẽ, dẫn chứng để chứng minh cho quan điểm của mình.
* Kết bài: Khẳng định lại quan điểm và rút ra bài học hoặc gợi mở suy nghĩ tiếp theo.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, mạch lạc, lập luận logic, dẫn chứng cụ thể để thuyết phục người đọc. Đoạn trích mang tính chất bàn luận, đánh giá, giúp người đọc hiểu sâu sắc hơn về "miếng ngon Hà Nội", đồng thời khơi gợi sự suy ngẫm về giá trị văn hóa ẩm thực của thủ đô.
câu 5. Xác định biện pháp tu từ:
Trong đoạn văn "Miếng ngon Hà Nội...", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh. Cụ thể, tác giả so sánh "miếng ngon Hà Nội" với "người xưa", "tình nhân", "cô em gái".
Phân tích hiệu quả nghệ thuật:
* So sánh ngang bằng: Tác giả sử dụng phép so sánh ngang bằng để nhấn mạnh sự thầm lặng, nồng nàn, ấm áp của "miếng ngon Hà Nội". Những so sánh này giúp người đọc dễ dàng hình dung được giá trị tinh thần ẩn chứa trong từng món ăn.
* Tăng sức gợi hình, gợi cảm: Các hình ảnh so sánh "người xưa", "tình nhân", "cô em gái" mang tính biểu tượng cao, tạo nên sự gần gũi, thân thuộc, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của "miếng ngon Hà Nội".
* Thể hiện tình cảm của tác giả: Qua việc so sánh "miếng ngon Hà Nội" với những hình ảnh quen thuộc, tác giả thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng đối với ẩm thực Hà Nội. Đồng thời, tác giả cũng khẳng định giá trị văn hóa, tinh thần của mảnh đất thủ đô ngàn năm văn hiến.
Kết luận:
Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng một cách tinh tế và hiệu quả trong đoạn văn, góp phần tạo nên một bức tranh sinh động, giàu cảm xúc về "miếng ngon Hà Nội". Nó không chỉ miêu tả vẻ đẹp của ẩm thực mà còn thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho quê hương.